tag:blogger.com,1999:blog-47298283684329631642024-03-09T18:46:06.249-08:00Tôi nói đùa thôi, đừng tin tôi...Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.comBlogger306125tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-92071108390530932952019-05-20T02:08:00.000-07:002019-05-20T02:08:05.884-07:00CƯỚP ĐOẠT CHỔ NGỒI CỦA THÍ SINH KHÁC TRÊN GIẢNG ĐƯỜNG ĐẠI HỌC: NHÂN VĂN GÌ?Kỳ thi TNPT Trung Học 2018<br />
* NHÂN VĂN là gì? Nói nôm na cho dể hiều đó là GIÁ TRỊ ĐẸP ĐẼ CỦA CON NGƯỜI.<br />
- Ba tỉnh Sơn La, Hòa bình, Hà Giang với 222 thí sinh được nâng điểm và vào các trường đại học tốp đầu, như vậy cũng có 222 thí sinh với học lực thật không vào được các trường đại học mà mình mơ ước. Biết bao công sức, tiền của , mồ hôi, nước mắt, mơ ước, kỳ vọng bị tước đi . Vậy ai trả lại NHÂN VĂN cho các Thí sinh và gia đình các Thí sinh đó?<br />
- Nâng điểm, sửa điểm cho các " thí sinh" mà Bố mẹ là những bọn có chức quyền, những kẻ dựa hơi chức quyền, những tên lằm tiền nhiều của....., bằng mọi giá đưa con em mình vào chính con đường mà mình từng bước đi để vươn lên ( mua bán chức quyền, làm giàu bất chính........). Khi chuyện vỡ lở, chúng im thin thít hoặc chối bai bãi là không biết gì. Vậy thì chúng có NHÂN VĂN không? Điều này tuy không nói ra nhưng cả Xã Hội này đều biết.<br />
- Các " thí sinh" khi được nâng điểm có cảm thấy mắc cở hoặc lương tâm cắn rứt khi ngồi nhầm chổ của THÍ SINH có điểm thật hay không? Hầu như là không!!!! Giá trị NHÂN VĂN của các " thí sinh" đó nằm ở chổ nào vậy nhỉ?<br />
- Niềm tin của Nhân Dân vào một hệ thông giáo dục công bằng ,bền vững và khoa học, vào một chế độ trong sạch và vững mạnh sẽ ra sao, nếu có những BỘ PHẬN người ( đâu đó ở cấp cao) nhân danh NHÂN VĂN muốn xí xóa và bảo vệ những sai phạm có hệ thống vì sợ " Ném Chuột sợ vỡ bình".<br />
- Đã là NHÂN VĂN thì hãy đề cao GIÁ TRỊ ĐẸP ĐẼ CỦA CON NGƯỜI. Những gì PHẢN NHÂN VĂN hãy bài trừ triệt để nó. Đừng nhân danh NHÂN VĂN để phá hoại các giá trị tốt đẹp của cuộc sống đang có . Và để cho mọi người hiểu khi TA nói về NHÂN VĂN là họ biết TA đang nói về CON NGƯỜI ĐÚNG NGHĨA.<br />
<br />Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-40142070028676001482014-01-26T23:33:00.002-08:002014-01-26T23:36:31.450-08:00CHÚC TẾT MỌI NGƯỜI<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgBz2EfIiv1pA6gmjg0oYf1aLGS5Bq3w29o5orcCnzHWk4sdc7pSCUPEYv3aaLSvtHyH0U_Q7JKn4HUZ994TDJ6tAD7g104b2BcMWbDRJupjOab54fiwgo4osvDl6Gtpdel44GfbItoQrAh/s1600/chuc+tet+moi+nguoi.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgBz2EfIiv1pA6gmjg0oYf1aLGS5Bq3w29o5orcCnzHWk4sdc7pSCUPEYv3aaLSvtHyH0U_Q7JKn4HUZ994TDJ6tAD7g104b2BcMWbDRJupjOab54fiwgo4osvDl6Gtpdel44GfbItoQrAh/s1600/chuc+tet+moi+nguoi.jpg" height="317" width="400" /></a></div>
<br />Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com7tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-6231209423258738532014-01-25T22:01:00.000-08:002014-01-25T22:01:07.993-08:00CHÚC TẾT VUI<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhZJY53wu5XalbKGRqtnmHJ2YvU35Xi1Ewc95o0WQTE0Nxd39SWXfnoQZU0x98Uyw3XhhYtLTjaSaNNW2aaJT3idroENjlS_4Lqx0QPKLTMnQtKcoECM26GGJaBn1CUCZ1yhngDPuEzp9RG/s1600/chuc+tet+3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhZJY53wu5XalbKGRqtnmHJ2YvU35Xi1Ewc95o0WQTE0Nxd39SWXfnoQZU0x98Uyw3XhhYtLTjaSaNNW2aaJT3idroENjlS_4Lqx0QPKLTMnQtKcoECM26GGJaBn1CUCZ1yhngDPuEzp9RG/s1600/chuc+tet+3.jpg" height="640" width="404" /></a></div>
<br />Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com3tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-6542714547635610712014-01-14T22:52:00.002-08:002014-01-14T22:52:24.041-08:00XỬ LÝ THAM NHŨNG<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgtyVlnQMqNTcV1dhD1XHKLu6a8_m_MdTdLKCKD3v-8XWIr7qucV_uTN4LNChLGjvKwEXL64N7QHBuqqMw055cSSWu5UrkM8djW7cX4g04_TdibYGwMGPxGuqF6_NM8KgZ56RgtZbuHDJH4/s1600/THANH.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="290" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgtyVlnQMqNTcV1dhD1XHKLu6a8_m_MdTdLKCKD3v-8XWIr7qucV_uTN4LNChLGjvKwEXL64N7QHBuqqMw055cSSWu5UrkM8djW7cX4g04_TdibYGwMGPxGuqF6_NM8KgZ56RgtZbuHDJH4/s400/THANH.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhe-9qc_3awfr-YfCcaQtIGToNsOIAtidBFLHqvoH97tNTum9-bhCIuSejFSSGXydsrPeTsfMNDXQvY75Wp2nZtu3dwM21puExUf0_ykKQovO6YEVgZ3AsqoY8a4WyUPQAFXVUCWnkgCQ31/s1600/SANG.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="298" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhe-9qc_3awfr-YfCcaQtIGToNsOIAtidBFLHqvoH97tNTum9-bhCIuSejFSSGXydsrPeTsfMNDXQvY75Wp2nZtu3dwM21puExUf0_ykKQovO6YEVgZ3AsqoY8a4WyUPQAFXVUCWnkgCQ31/s400/SANG.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiIEe9lRt52fKSEhhGun9AV9fPpHIgRyarlhs2G-ZC3TreMQc2hpgdEK5p7FIJNBvZasVyMoog2asQb6kQKpXcq5oI2EeosysqqHqTizljy4tC7Yoaihc93oJHCBOWacrRLD52u0moqVUPD/s1600/TRONG.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="308" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiIEe9lRt52fKSEhhGun9AV9fPpHIgRyarlhs2G-ZC3TreMQc2hpgdEK5p7FIJNBvZasVyMoog2asQb6kQKpXcq5oI2EeosysqqHqTizljy4tC7Yoaihc93oJHCBOWacrRLD52u0moqVUPD/s400/TRONG.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiaq0obyIRpOlk85-3HnQiYnP_rnNzvUKnuK5ZNi-Dj1WE3uZL1_cG6O0tioLD662hyphenhyphenM4zuXSC1rZzD8K0wYL897Wch6ldA56fuO6gOaEjkowuYK4DW6wzobWmH2PZON85XHnEKt_dXdRkv/s1600/DUNG.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="292" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiaq0obyIRpOlk85-3HnQiYnP_rnNzvUKnuK5ZNi-Dj1WE3uZL1_cG6O0tioLD662hyphenhyphenM4zuXSC1rZzD8K0wYL897Wch6ldA56fuO6gOaEjkowuYK4DW6wzobWmH2PZON85XHnEKt_dXdRkv/s400/DUNG.jpg" width="400" /></a></div>
<br />Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-31339953623733186522014-01-09T00:14:00.001-08:002014-01-09T00:14:52.283-08:00CƯỚP CẢ, NHƯNG AI NGUY HIỂM HƠN<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEicQZhuXyorWogjE5lmhg70POSAs6JvVQ9UtKiFq_ZJM3L7jlMf9jt7LB5PwS7RJaStIf0OZNsO4OQa5BMlzhca-cOWc0kXXQHbleluLoRvgqrRnuHrm_NjeCwLoOCqCLLsc957a8sRvh38/s1600/SUY+NG%E1%BA%A8M+5.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEicQZhuXyorWogjE5lmhg70POSAs6JvVQ9UtKiFq_ZJM3L7jlMf9jt7LB5PwS7RJaStIf0OZNsO4OQa5BMlzhca-cOWc0kXXQHbleluLoRvgqrRnuHrm_NjeCwLoOCqCLLsc957a8sRvh38/s1600/SUY+NG%E1%BA%A8M+5.jpg" height="640" width="449" /></a></div>
<br />Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-43132599239894314212013-12-30T22:52:00.000-08:002013-12-30T22:52:02.186-08:00CÁCH TIẾP TAY CHO THAM NHŨNG HAY NHẤT NĂM 2013Ăn bớt tiền hổ trợ cho trẻ em nghèo khuyết tật, tham ô tài sản ở <span style="font-family: inherit;"><a href="http://www.tienphong.vn/Phap-Luat/665621/Khoi-to-vu-an-bot-tien-cua-tre-khuyet-tat-o-Ha-Giang-tpol.html"><span style="background-color: white; line-height: 18px;">T</span><span style="background-color: white; line-height: 18px;">rung tâm Cứu trợ trẻ em khuyết tật tỉnh Hà Giang. </span></a> </span><br />
<span style="font-family: inherit;">Thế mà : <span style="background-color: white; line-height: 18px;">Ngày 4.10.2013, Sở Lao động, Thương binh và Xã hội tỉnh Hà Giang đã có công văn gửi Cơ quan CSĐT - Công an tỉnh Hà Giang đề nghị: <span style="color: purple;"><b>"Không khởi tố vụ án hình sự đối với các cá nhân sai phạm liên quan đến vụ việc nêu trên và chuyển hồ sơ để Sở Lao động, Thương binh và Xã hội xử lý cán bộ theo thẩm quyền" </b></span>- công văn do ông Lý Quang Thái, Giám đốc sở - ký.</span></span><br />
<span style="line-height: 18px;"><span style="font-family: inherit;">Ông này chắc có chủ ý - vào thời điểm chống THAM NHŨNG đang căng thẳng này- làm cho nhân dân mất niềm tin vào nhà nước quá. </span></span><br />
<span style="line-height: 18px;"><span style="font-family: inherit;">Có vài chục ông như vậy trên đất nước này, chắc THAM NHŨNG mãi mãi là UNG THƯ của XH này quá.</span></span><br />
<span style="line-height: 18px;"><span style="font-family: inherit;">Cũng may .......</span></span><br />
<span style="line-height: 18px;"><span style="font-family: inherit;">Thôi về vườn đi </span></span><span style="background-color: white; line-height: 18px;">ông Lý Quang Thái, ông còn ngồi đó thì ĐẤT NƯỚC này còn phải chống THAM NHŨNG đến Tết Congo.</span>Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-86120342809425316632013-12-04T23:12:00.002-08:002013-12-04T23:12:19.259-08:00ÔI! ĐẤT NƯỚC TÔI<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj81EUnTBFYMhZYJy7pmB37bcc6vv-AKBON7QtBGRA64ejBKFoKDYqqRvRtT0S-MaqdKScfi_gOwBF9ynwZITcbBgsIGTousKEfu4f8Xcz6N2bP7VKXnblTdUT0jaPeseijj4zp38Qor6FP/s1600/DG.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="260" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj81EUnTBFYMhZYJy7pmB37bcc6vv-AKBON7QtBGRA64ejBKFoKDYqqRvRtT0S-MaqdKScfi_gOwBF9ynwZITcbBgsIGTousKEfu4f8Xcz6N2bP7VKXnblTdUT0jaPeseijj4zp38Qor6FP/s400/DG.jpg" width="400" /></a></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="background-color: white; color: #333333; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 18px;"><br /></span></div>
<span style="background-color: white; color: #333333; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 18px;">Đất nước chúng tôi có những nhà văn</span><br style="background-color: white; color: #333333; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 18px;" /><span style="background-color: white; color: #333333; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 18px;">Biên mười câu lỗi bảy câu chính tả</span><br style="background-color: white; color: #333333; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 18px;" /><span style="background-color: white; color: #333333; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 18px;">Họ cướp, họ chôm, họ tranh giành, đủ cả</span><br style="background-color: white; color: #333333; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 18px;" /><span style="background-color: white; color: #333333; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 18px;">Họ là vua trên cõi mạng tung hoành</span><br style="background-color: white; color: #333333; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 18px;" /><span class="text_exposed_show" style="background-color: white; color: #333333; display: inline; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; font-size: 13px; line-height: 18px;"><br />Đất nước chúng tôi có những doanh nhân<br />Ba đồng xu cho một chân giám đốc<br />Các-vi-dit những gam màu gây sốc<br />Đủ quanh quẩn thuế mấy đồng, ghẹo gái người ta<br /><br />Đất nước chúng tôi có tri thức, tinh hoa<br />Đau đáu quanh năm chuyện tù và hàng tổng<br />Thân ngựa kiếp trâu lo sông dài biển rộng<br />Mặc đồng hoang trơ dại xác xơ<br /><br />Đất nước chúng tôi có những bất ngờ<br />Chẳng biết nên chửi, nên vui, nên khóc?<br />Dân chủ, anh hùng một lô một lốc<br />Rặt những nhà văn, tri thức, doanh nhân…<br /><br />@thơ đấy, hehe.</span><br />
Nguồn: <a href="https://www.facebook.com/photo.php?fbid=205698112949092&set=a.112819652236939.15903.100005267136574&type=1&theater&notif_t=photo_reply">Ở đây</a>Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-62497021705022539502013-12-03T04:25:00.001-08:002013-12-03T04:25:10.243-08:00Tin không???<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;">Một chú " dân chủ" bị bắt vì quan hệ tình dục với một em vị thành niên. </span><br style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;" /><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;">ĐTV hỏi cô gái: Cô cho biết, anh ta quan hệ với cô ở đâu.</span><br style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;" /><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;">CG: Dạ, trong toilet nhà nghỉ</span><br style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;" /><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;">ĐTV: Toilet nhỏ thế làm sao quan hệ được</span><br style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;" /><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;">CG: Dạ, tụi em đứng làm ạ</span><br style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;" /><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;">ĐTV: Cô thấp hơn anh ta gần một cái đầu, làm sao mà quan hệ được.</span><br style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;" /><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;">CG chớp chớp mắt rồi ấp úng: Dạ, EM RƯỚN LÊN ạ</span><br style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;" /><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;">Một chú " dân chủ siêu nhân" nghe câu chuyện này liền lu loa trên mạng: Thấy chưa, nó RƯỚN LÊN, nghĩa là nó ĐỒNG TÌNH , vậy mà CA bắt người một cách vô cớ, VN không có nhân quyền. Thế là một bầy ' dân chủ' lên tiếng " chửi bới CA và nhà nước.</span><br style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;" /><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;">AI CÓ Ý KIẾN GÌ HAY. THAM MƯU CHO ĐÁM " DÂN CHỦ " CÁI</span></span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;"><br /></span></span>
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 17.99715805053711px;">Sưu tầm</span></span>Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-4307433903679781522013-11-26T05:37:00.002-08:002013-11-26T05:46:33.396-08:00TIN KHÔNG???<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<span style="font-family: inherit;"><b><span style="color: red; font-size: large;">ÁM ẢNH MÀU ĐỎ</span></b><o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: inherit;">Năm 2015, Quốc tế tổ chức một cuộc thi MARATON nghiệp dư tại
Hoa kỳ, thành phần tham dự gồm những người đã từng trải qua những cuộc chiến
tranh ác liệt : người Đức, Nga, Pháp, Mỹ, TQ, VN, VNCH...... và khoảng 50 nước
khác.Thể lệ trên 60 tuổi, mặc áo màu cờ quốc gia mình đaị diện và là nam giới.
Giải thưởng như sau:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: inherit;">1/ 100.000usd và du lịch miễn phí tại một nước tự chọn<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: inherit;">2/ 50.000 usd và du lịch miễn phí tại một nước tự chọn<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: inherit;">3/ 30.000usd và du lịch miễn phí tại một nước tự chọn<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: inherit;">4/ 10.000usd và du lịch miễn phí tại một nước tự chọn<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: inherit;">Tiếng súng lệnh nổ vang, cuộc thi bắt đầu. Ban đầu, còn sức
khỏe, các VĐV so kè nhau từng bước chân một, không VĐV nào bức phá được. Hơn
nữa đường, tất cả các VĐV do tuổi cũng cao, sức khỏe giàm và mắt cũng mờ, tâm
trí cũng lơ mơ. Bỗng nhiên, cả bốn VĐV: Pháp, Mỹ, TQ và VNCH ngoái nhìn lại
phía sau và tăng tốc một cách bất ngờ, cắm đầu cắm cổ chạy thục mạng như có một
cái gì đó làm cho hoảng sợ. Kết quả cả bốn về tới đích chỉ cách nhau một bước
chân: TQ 4, Pháp thứ 3, Mỹ thứ hai, VNCH thứ nhất, phía sau 10 bước chân là VN,
còn những nước khác không thấy đâu cả.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: inherit;">PV : Cả bốn anh cho biết động lực nào mà các anh bức phá một
cách thần tốc như những thanh niên vậy.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: inherit;">Cả Bốn cùng đồng thanh: CỜ ĐỎ SAO VÀNG<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: inherit;">PV: Vậy nước các anh chọn đi du lịch<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: inherit;">Cả Bốn lại đồng thanh: VIỆT NAM</span><o:p></o:p></div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-49175408238982348022013-11-25T03:29:00.000-08:002013-11-25T03:29:03.368-08:00CƯỜI CHÚT CHƠI<div class="MsoNormal">
Một cuộc thi về sức chịu đựng của Con người dành cho nhiều
thành phần trên thế giới: Người Mỹ, Người Nga, Người Trung Quốc, Người VN ,
Người VNCH sống ở Mỹ, đăng ký tham dự<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Ờ xứ Congo, có một cái chuồng heo gần 40 năm không dọn dẹp,
trong đó có một con Lợn sắp hóa thành tinh, rác phân ngập ngụa và hôi thối
không chịu nổi. Dân ở đó sống cách xa chuồng cả dặm mà còn không chịu nổi. <o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Thể lệ cuộc thi: Ai vào chuồng và chịu đựng được trong thời
gian lâu nhất thì sẽ thắng cuộc. Không được sử dụng mặt nạ.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Giải nhất : 50.000 usd<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Đầu tiên, Mỹ xung phong đi vào với hàng lố nước hoa xịn và
hàng chục cuốn sách khiêu dâm. Năm phút sau, chú Mỹ chạy ra và nói: "Tao
chịu không nổi"<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Tiếp theo, chú Nga ung dung đi vào, trong tay cầm bộ sách
" Chiến Tranh và Hòa Bình" cùng với một chai vôt ka. Ba mươi phút
sau, chú chạy ra vừa ói, vừa ị và không nói được câu nào.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Thấy vậy, chú TQ chen lên : " Để ngộ vào" . Trong
tay chỉ cầm cuốn sách " Tư tưởng Mao Trạch Đông" . Mười phút, hai
mươi phút, ba mươi phút,rồi ba tiếng trôi qua vẫn không thấy chú ra. Đồng hồ gõ
tiếng thứ năm, thì thấy chú lồm cồm chui ra , mặt tái xanh miệng đầy Shit thều
thào nói " Ngộ hông ăn hết nổi , nhiều quá" rồi ngất xỉu<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Kế tiếp, chú VN tự tại, mắt nhìn thẳng, miệng lâm râm câu gì
không biết, tay không cầm gì đi thẳng vào chuồng. Một tiếng, hai tiếng, năm
tiếng, rồi mười tiếng, mười lăm tiếng chứa thấy chú xuất hiện. Ban GK sốt ruột
quá cho nhân viên trang bị như Phi hành gia đi vào, và thấy chú vẫn ngồi nhưng
đã ngất, miệng vẫn lâm râm câu " Thà chết chứ không chịu nhục" . Buộc
lòng , phải mang chú ra ngoài.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Nóng lòng chú VNCH không nói không rằng, cầm cờ Ba Que phóng
vào như một cơn lốc cuốn. Bỗng có một tiếng ỤC thật lớn, từ trong chuồng, con
Lợn đã thành tinh ( biết nói tiếng người ) phóng vụt ra, và trong không trung
nghe tiếng văng vẳng vọng lại: "Thằng này nó không có Tổ Quốc , miệng nó
còn thúi hơn cả cái chuồng của tao, tao chịu thua, thôi tao về miền Cực Lạc,
giao lại chuồng cho nó".<o:p></o:p></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
Cả BGK không biết phải xử trí như thế nào. Nhờ các BẠN làm
GK để xem ai là BÊN THẮNG CUỘC<o:p></o:p></div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-60372687948590066602013-11-24T20:25:00.000-08:002013-11-24T20:27:51.159-08:00LIÊN TƯỞNG HAI CUỘC CHIẾN GIẢI PHÓNG VÀ THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC TỪ MỘT BÀN CỜ<br />
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;">Thác lộ song xa dã một dụng</span></span><br />
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><br style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;" /><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;">Phùng thời nhất tốt khả thành công</span><br style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;" /><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;"><br /></span></span><br />
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;">Tạm dịch</span></span><br />
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><br style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;" /><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;">Lạc nước hai xe đành bỏ phí</span></span><br />
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><br style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;" /><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;">Được thời một tốt cũng thành công</span><br style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;" /><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;"><br /></span></span><br />
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;">Hồ Chí Minh</span></span><br />
<div style="text-align: center;">
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;"><br /></span></span></div>
<div style="text-align: center;">
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><span style="background-color: white; color: #37404e; line-height: 18px;">Đỏ đi trước </span></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjKpdYU5hEtGcNs9qH8K60OrTKWsXzkyFj6uSRErtfwqfh8vn8oAnm6rUlon0z2lj4kSvxizDlZu6jW1ttVRtJP8yWghHhk3W37Wmg3oOHc2j93hXmtWaOBNTbUUQXZWQxkq_Jk9cltjC4J/s1600/co+tuong.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjKpdYU5hEtGcNs9qH8K60OrTKWsXzkyFj6uSRErtfwqfh8vn8oAnm6rUlon0z2lj4kSvxizDlZu6jW1ttVRtJP8yWghHhk3W37Wmg3oOHc2j93hXmtWaOBNTbUUQXZWQxkq_Jk9cltjC4J/s400/co+tuong.jpg" width="340" /></a></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<span style="font-family: inherit; font-size: large;">Chiến thắng Điện Biên Phủ</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEho-8YCcKlcaNCX5QBbQP2ZqU6LoMOSXUr0dRV0Kn9P1J1VHI_d1kr8Jb31FAr6I4P6WuiLL0buhtHdb5w4Nxl7hTWcD7wvXYOuUyEYkjtsLhMAwEPagzBefEfEx177Z3L40EENGrwp_jEg/s1600/dbp.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="272" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEho-8YCcKlcaNCX5QBbQP2ZqU6LoMOSXUr0dRV0Kn9P1J1VHI_d1kr8Jb31FAr6I4P6WuiLL0buhtHdb5w4Nxl7hTWcD7wvXYOuUyEYkjtsLhMAwEPagzBefEfEx177Z3L40EENGrwp_jEg/s400/dbp.jpg" width="400" /></a></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<span style="font-family: inherit; font-size: large;">Đại thắng mùa xuân 1975</span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: left;">
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgTGU7h58oGTzgWj6tF6elxE1ChaaA4nCgXUHT8HTieEQmqdfDHD21pispAO05FbBMvPSxGYBW47-yINVVmlmaafVUVRLtuWgFn1-vutBZXJi6dL3rlZ7efACK11KRGyWFS16pgGEfze6dA/s1600/xuan+75.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="265" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgTGU7h58oGTzgWj6tF6elxE1ChaaA4nCgXUHT8HTieEQmqdfDHD21pispAO05FbBMvPSxGYBW47-yINVVmlmaafVUVRLtuWgFn1-vutBZXJi6dL3rlZ7efACK11KRGyWFS16pgGEfze6dA/s400/xuan+75.jpg" width="400" /></a></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><br /></span></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<span style="font-family: inherit; font-size: large;"><br /></span></div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com1tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-45806837539317271832013-11-23T19:19:00.000-08:002013-11-25T03:00:09.904-08:00HỒ HẢI VÀ THUYẾT TIẾN HÓA NGƯỢC<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjbB3kI7uB0inF6XBT3y0FmrccDsm2eZiVLO6LRviVeLBYh8moJtO5ImPX1pPGmgikVZDkDjN95rx4ieTrKN8HhWADDeR4SPKtD8w4o8Z35pyERGpZdUjxqh2vZ7mOx48i_dd6WL8WyDDAF/s1600/ho+hai.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjbB3kI7uB0inF6XBT3y0FmrccDsm2eZiVLO6LRviVeLBYh8moJtO5ImPX1pPGmgikVZDkDjN95rx4ieTrKN8HhWADDeR4SPKtD8w4o8Z35pyERGpZdUjxqh2vZ7mOx48i_dd6WL8WyDDAF/s400/ho+hai.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjFGMiFPwLKOxo3CI1YtM1fFEL-LbavFkuIK9n6rYM-b6MvjufLD1W_Zf-QbFz5wcdzyfwQ5UJn_8TPzwrT1zsaFSvCdZ1VSY9yIHOy0bSXCRtLXm5BpN_MpaYrYF8bvDQ4JAGx34d2RSul/s1600/mui+ten.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="200" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjFGMiFPwLKOxo3CI1YtM1fFEL-LbavFkuIK9n6rYM-b6MvjufLD1W_Zf-QbFz5wcdzyfwQ5UJn_8TPzwrT1zsaFSvCdZ1VSY9yIHOy0bSXCRtLXm5BpN_MpaYrYF8bvDQ4JAGx34d2RSul/s200/mui+ten.jpg" width="98" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh051q7i1uPOHd0UoSWvPruB8EYnhGw8Gwf1tSaRoo2J2Lx-OxUzg4yjLul-XqsOsXbfVcXpHHKlvHyl-Z4zEs7XSYVTEe51Z5A1_-7JvwR-Cs9fDZlUHqkeBkBRRMilBRLbBXdokL9SGmB/s1600/khi+hai+1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="212" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEh051q7i1uPOHd0UoSWvPruB8EYnhGw8Gwf1tSaRoo2J2Lx-OxUzg4yjLul-XqsOsXbfVcXpHHKlvHyl-Z4zEs7XSYVTEe51Z5A1_-7JvwR-Cs9fDZlUHqkeBkBRRMilBRLbBXdokL9SGmB/s320/khi+hai+1.jpg" width="320" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjMuj2CVCdIoZo-6wgBQAjM6IrYzMDpU7_BdsOH6XiPuInIQb60KehObrRIgv-IUU_lKc0ddQ0b1RrEMaFct_lmVG6tMSr5HY504IAkDQcgNCRk1YOXfieIAhMBjU0NK352-rCUXNDD4b3P/s1600/mui+ten.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="200" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjMuj2CVCdIoZo-6wgBQAjM6IrYzMDpU7_BdsOH6XiPuInIQb60KehObrRIgv-IUU_lKc0ddQ0b1RrEMaFct_lmVG6tMSr5HY504IAkDQcgNCRk1YOXfieIAhMBjU0NK352-rCUXNDD4b3P/s200/mui+ten.jpg" width="98" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgsW000DLk1A4zw4nGb_VZ3c26jTEQqJrHzrOWG9cDnf33Q1d-nv71Ou-HyUV0mVzoiitG30kfHW1qYtTYnDoSEKAqj1hMf8oIyZ4NmhtkPWdJ4FaUytBMqbX4ZYNNpIxnqfRQh352xRW5e/s1600/cho+hai+1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="230" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgsW000DLk1A4zw4nGb_VZ3c26jTEQqJrHzrOWG9cDnf33Q1d-nv71Ou-HyUV0mVzoiitG30kfHW1qYtTYnDoSEKAqj1hMf8oIyZ4NmhtkPWdJ4FaUytBMqbX4ZYNNpIxnqfRQh352xRW5e/s400/cho+hai+1.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjfMFOEmVjY0yWMj5bzcRqhf-mJUyCI9UzP5TMUOBch5SsV0-Bq0-C2zPmDYn1uSC6M8brddPiBn3qk9zSpokiI6THNKC57BArCi9Q2GKk9MauvibE0uJu6ZQ1A9hFF8P5KUav9Qd1VSDUK/s1600/mui+ten.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="200" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjfMFOEmVjY0yWMj5bzcRqhf-mJUyCI9UzP5TMUOBch5SsV0-Bq0-C2zPmDYn1uSC6M8brddPiBn3qk9zSpokiI6THNKC57BArCi9Q2GKk9MauvibE0uJu6ZQ1A9hFF8P5KUav9Qd1VSDUK/s200/mui+ten.jpg" width="98" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjN04sEU1bbPPg-Vq7i1hpAsHtawPkso2huQzcrfF6U5cvoXbD7qMwm2ES2RDoIu9l939DRE7LNOiKqJTz6sQJ5MVr4TDP_OzyZPVY3cJR3dykfu_rE8ETbQSjKofcyE1Y2N5InebLM6Wt5/s1600/bo+hai+1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="281" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjN04sEU1bbPPg-Vq7i1hpAsHtawPkso2huQzcrfF6U5cvoXbD7qMwm2ES2RDoIu9l939DRE7LNOiKqJTz6sQJ5MVr4TDP_OzyZPVY3cJR3dykfu_rE8ETbQSjKofcyE1Y2N5InebLM6Wt5/s400/bo+hai+1.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjM9GsL-_0LsIw8y3OcYuaGxhYdYDKa99pgsL2m8PHhAm6JOUlxISKhT5MserwigCodjROoecX7vq4bufIXt6atsHSnnZm5ivz8r6J7pLqSLYeDu9AJvtNz3sNXyHkoYzpHO_c547obCjpU/s1600/mui+ten.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="200" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjM9GsL-_0LsIw8y3OcYuaGxhYdYDKa99pgsL2m8PHhAm6JOUlxISKhT5MserwigCodjROoecX7vq4bufIXt6atsHSnnZm5ivz8r6J7pLqSLYeDu9AJvtNz3sNXyHkoYzpHO_c547obCjpU/s200/mui+ten.jpg" width="98" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiWakrdSwhOAseVw1-Ak-QvKw4cEfVzdwTr1tEWvsz1CoKvYkkeSww2b7gcqgYsZ69RRLFo8V3d1om7tNZnMJOBaRUDpy1qdNKGoZC1DAt9St181k72KMAd0Vg8RDQuVBVwmOnBcc5wi9GH/s1600/heo+hai+1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="239" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiWakrdSwhOAseVw1-Ak-QvKw4cEfVzdwTr1tEWvsz1CoKvYkkeSww2b7gcqgYsZ69RRLFo8V3d1om7tNZnMJOBaRUDpy1qdNKGoZC1DAt9St181k72KMAd0Vg8RDQuVBVwmOnBcc5wi9GH/s320/heo+hai+1.jpg" width="320" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-88250142829979139952013-11-19T08:34:00.000-08:002013-11-19T08:42:09.577-08:00BỌ VIỆT<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi68Q_zVSnHtVQl1mT52wU4LwKlMnr5DgtehnY-PIYUqQZJ9HnZlFZ5t38fxK5NKxJyGpDwYdq5gsMAFIzjMxtg0dooKkZUeW9PIyGaIl-hVnDRX9C3nI0k8OoEHyB3sj2uVcT21nguDZL1/s1600/bo+2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="297" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEi68Q_zVSnHtVQl1mT52wU4LwKlMnr5DgtehnY-PIYUqQZJ9HnZlFZ5t38fxK5NKxJyGpDwYdq5gsMAFIzjMxtg0dooKkZUeW9PIyGaIl-hVnDRX9C3nI0k8OoEHyB3sj2uVcT21nguDZL1/s400/bo+2.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEizRaRi8nNj6a4n6t5sZxJwzju5dAFC_UuNj2bmRLDyp1iRtVY1uM-SjsglFXMPsoPxTnMK92PjOXLYN1mYMzDgeIAX9xHq569_RE30qJiBRjdi8nHitVgUIiY_uwB5spb6fCLlLlg3wiOl/s1600/chenh+1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEizRaRi8nNj6a4n6t5sZxJwzju5dAFC_UuNj2bmRLDyp1iRtVY1uM-SjsglFXMPsoPxTnMK92PjOXLYN1mYMzDgeIAX9xHq569_RE30qJiBRjdi8nHitVgUIiY_uwB5spb6fCLlLlg3wiOl/s400/chenh+1.jpg" width="302" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjdool4zFo5aK42a-C4NKo-B79Yjgo4dyjxS7QyIr0t1V2qOaarlvEaOJ00k266T-F5l0SKNEFhN9MJAt3Dmki64QAHys3LX2EWPTjkIKeJjVtCRyUKq2IZ_I188SkkZ7owN-h8v8VVgUgo/s1600/dien+1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="297" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjdool4zFo5aK42a-C4NKo-B79Yjgo4dyjxS7QyIr0t1V2qOaarlvEaOJ00k266T-F5l0SKNEFhN9MJAt3Dmki64QAHys3LX2EWPTjkIKeJjVtCRyUKq2IZ_I188SkkZ7owN-h8v8VVgUgo/s400/dien+1.jpg" width="400" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEitchgcz1JeAKAV7Nl9Og2G5eIiXTaY73BLgYIogkcSEA_xHO-ZzA0f17-K2sJPED6fDv8hxoBYu1WwFxUgoQOSQb3fB8dtKOmMha-Bhag87OfaHRl0p7Q0X1FTaQXMjIyU3vDu5wsAPChC/s1600/duc+1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEitchgcz1JeAKAV7Nl9Og2G5eIiXTaY73BLgYIogkcSEA_xHO-ZzA0f17-K2sJPED6fDv8hxoBYu1WwFxUgoQOSQb3fB8dtKOmMha-Bhag87OfaHRl0p7Q0X1FTaQXMjIyU3vDu5wsAPChC/s400/duc+1.jpg" width="306" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhNbpRq6-vjOSut_ZJ28JB2yeLz86oZM_fJFlAVClxGyFgxrnnTrkBKpWISQCEroNsHg7zdaHs5KauQ6nOjDfnieQcnYzaoZAhxR7y6w5QpI9a465PQpIuFrFoTOsu-VBwWWYJunaSxRER8/s1600/gau+3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhNbpRq6-vjOSut_ZJ28JB2yeLz86oZM_fJFlAVClxGyFgxrnnTrkBKpWISQCEroNsHg7zdaHs5KauQ6nOjDfnieQcnYzaoZAhxR7y6w5QpI9a465PQpIuFrFoTOsu-VBwWWYJunaSxRER8/s400/gau+3.jpg" width="362" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhQrEetF6Uw9F_jOAOUixwjdbI5_u7WAm_alzHGtCtssjVIxajRXAe5FYYN4jCPSBDLdWUgIoPeQX40UdhdF6JO5PTzZxfvtVkYzVjNJnOV-xt8dn8JMFrRRCgV-5YOqoT9fzsbbGyQy_Cn/s1600/pu+3.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhQrEetF6Uw9F_jOAOUixwjdbI5_u7WAm_alzHGtCtssjVIxajRXAe5FYYN4jCPSBDLdWUgIoPeQX40UdhdF6JO5PTzZxfvtVkYzVjNJnOV-xt8dn8JMFrRRCgV-5YOqoT9fzsbbGyQy_Cn/s400/pu+3.jpg" width="391" /></a></div>
<br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj9S1Eo9K87RH1naXPTcd_ngptOnbOFlMX3HUa0HimnD0Dpa64WERIM2hvyowVXSV5NILtI5cRl959oZ-gl8YOT5ikwCXxKjvyDBGaBYFBLDwjHLFbIcaErfMeznz5kcytSsgDti_aeCzEO/s1600/quan+2.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="400" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj9S1Eo9K87RH1naXPTcd_ngptOnbOFlMX3HUa0HimnD0Dpa64WERIM2hvyowVXSV5NILtI5cRl959oZ-gl8YOT5ikwCXxKjvyDBGaBYFBLDwjHLFbIcaErfMeznz5kcytSsgDti_aeCzEO/s400/quan+2.jpg" width="356" /></a></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<br /></div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com4tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-26723725970690623442013-11-16T22:28:00.000-08:002013-11-16T23:03:00.120-08:00ĐẠI HỘI BỌ<br />
<div class="MsoNormal">
Sau một thời gian đấu tranh chống kẻ thù chung, Bọ Chúa mở
đại hội để báo cáo thành tích hoạt động trong những năm vừa qua. Thành phần đại
hội gồm các loại bọ đang sống ở xứ hình chữ Sờ. Các loại bọ hung, bọ xít ( bọ
hôi), bọ cạp, bọ ngựa, bọ hút máu, bọ rùa....... đều tham dự. Sau một màn khai
trương hoành tráng.<o:p></o:p><br />
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiMuHLn-3nYYZOXhYwdrwavCR00BBwFwukGzm0gDp1T_C_oNec1X2kd1fE4NVeHcVsGNYnl9NUUfidwuEjhqTIMdLn2dumFj8jepUr5XqK9HctiyL6sXpr-OTsZ-d-JILXGUONjaL37IMpl/s1600/bo1.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" height="239" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiMuHLn-3nYYZOXhYwdrwavCR00BBwFwukGzm0gDp1T_C_oNec1X2kd1fE4NVeHcVsGNYnl9NUUfidwuEjhqTIMdLn2dumFj8jepUr5XqK9HctiyL6sXpr-OTsZ-d-JILXGUONjaL37IMpl/s320/bo1.jpg" width="320" /></a></div>
<div style="text-align: center;">
<br /></div>
</div>
<div class="MsoNormal">
<b>Bọ chúa:</b> Bây giờ các đệ hãy báo cáo thành tích để tìm kiếm
" sự tự do tự chủ" và " Bọ Quyền" cho dòng họ Bọ nhà chúng
ta<o:p></o:p></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhjuB5MLqb_MLPn3NBur_Gik8rViWO6WckcNtBemD55w3p1LriarLAkscMOV6L81xrEvSyA9ZAJ63CNm-xwlrekCqowlxkOgQQyZvg0IIMP5zK4FS9x4_b4IHweiAlIQR2PvmjSIY-R59nz/s1600/rua.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhjuB5MLqb_MLPn3NBur_Gik8rViWO6WckcNtBemD55w3p1LriarLAkscMOV6L81xrEvSyA9ZAJ63CNm-xwlrekCqowlxkOgQQyZvg0IIMP5zK4FS9x4_b4IHweiAlIQR2PvmjSIY-R59nz/s1600/rua.jpg" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b><span style="color: red;">Bọ rùa:</span></b> Dạ , em thì được cái mã, nhưng do chậm chạm quá, nên
các anh sai gì em làm đó thui, chứ em chẳng có chính kiến gì. Treo cờ , đặt
mìn, lấy máu viết khẩu hiệu, dám giổ, vu oan em đã hoàn thành nhiệm vụ.<o:p></o:p></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj72QubeCILTUelJBy1gdfUfy7nopEuhbQdYg5PgWXgN1m6w9uJsJR6GJKG19wVCdZ6CxoUMacVTRjfREzBZGwfWOoXaYz3FbmdoYBjVU8LuSRd_8fO-FwyU3e1Hgxz2ta3s9nx1F6qVmRv/s1600/cap.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEj72QubeCILTUelJBy1gdfUfy7nopEuhbQdYg5PgWXgN1m6w9uJsJR6GJKG19wVCdZ6CxoUMacVTRjfREzBZGwfWOoXaYz3FbmdoYBjVU8LuSRd_8fO-FwyU3e1Hgxz2ta3s9nx1F6qVmRv/s1600/cap.jpg" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="color: blue;"><b>Bọ Cạp :</b></span> em thì cắn, xé, chích, đốt lung tung, khi mà không
được gì em nằm giả chết nói chung cũng gây được tiếng vang.<o:p></o:p></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEghrqqHjR4Y2tyI-kCP0sQhbJUtSWF8fpzmyyrXMKc1F0AaGLd1PqWvzoNf_NZDWkDa8OlKiyUnnLYX8hTSe1W9PSezehLVJaHWYyqzBaBYyTlUrW_piBTjRUhTex4fwhjDkvVUXcbA7Hvi/s1600/hung.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEghrqqHjR4Y2tyI-kCP0sQhbJUtSWF8fpzmyyrXMKc1F0AaGLd1PqWvzoNf_NZDWkDa8OlKiyUnnLYX8hTSe1W9PSezehLVJaHWYyqzBaBYyTlUrW_piBTjRUhTex4fwhjDkvVUXcbA7Hvi/s1600/hung.jpg" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b>Bọ Hung:</b> Em thì rúc vào các chổ thúi nhất, dơ bẩn nhất , moi
tin, rồi sau đó xuyên tạc làm cho bọn nó hoang mang, hông biết nên tin ai nữa .
Mà lạ thiệt chổ nào càng thúi như shit) em càng thích.<o:p></o:p></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgDb2ubifimghmYQdn5rUUQ0kKD4BrI5Q_3EWMeroOkGY94iebc6tJBJ5AEBtPac_rwUCxd2Wdbe4Pv2YBn6dUxDD-z0g2M9hwLMkMb7Jvx09knUDKB5vaZS1tAoY7PCwInWyJq0OLSKKiQ/s1600/hoi.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgDb2ubifimghmYQdn5rUUQ0kKD4BrI5Q_3EWMeroOkGY94iebc6tJBJ5AEBtPac_rwUCxd2Wdbe4Pv2YBn6dUxDD-z0g2M9hwLMkMb7Jvx09knUDKB5vaZS1tAoY7PCwInWyJq0OLSKKiQ/s1600/hoi.jpg" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b><span style="color: yellow;">Bọ hôi( bọ xít)</span></b> : Em thì xịt lung tung các thông tin cho đám
Bọ ngoại, toàn thứ hôi thối không hà, vậy mà bọn Bọ ngoại tin răm ắp, cho đăng
lên trang nhất và bình lựng loạn xạ cả lên.<o:p></o:p></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhl_ooCZjzpByiUiZClJ7QEmZygLnYXHNuWIx2z2tQu0t309CSv9DQ9mNprzf8am8-iW0CvWVGy5LOZ8URMxyZQn9_8Pz5R00518bES9NUn1Z6cy-lBVNf5Zbx2KM20lQBkJZCPq8B_fi8v/s1600/ngua.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEhl_ooCZjzpByiUiZClJ7QEmZygLnYXHNuWIx2z2tQu0t309CSv9DQ9mNprzf8am8-iW0CvWVGy5LOZ8URMxyZQn9_8Pz5R00518bES9NUn1Z6cy-lBVNf5Zbx2KM20lQBkJZCPq8B_fi8v/s1600/ngua.jpg" /></a></div>
<div class="MsoNormal" style="text-align: center;">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<b><span style="color: lime;">Bọ " Ngựa"</span></b> : Em thì nghe lời mấy anh, đào tạ một
mớ Bọ con tương lai , nhưng em lai tạp nhiều giống tốt để sau này có những chú
Bọ Con siêu nhân tổng hợp.<o:p></o:p></div>
<div class="separator" style="clear: both; text-align: center;">
<a href="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgs1-0jvrFaWZ73-FW7MH9kOgB_VpCEyJFzpFfntuwgJVFbkTL_ymnHBdgWmacpW43e_wGFAIItq-zHeEbvPEHudBxZQuTXeYhU4UVMG_9Fq4E9F_4vnV637tOQ5Uv0b3adCsgzQ85qTk3p/s1600/hut+mau.jpg" imageanchor="1" style="margin-left: 1em; margin-right: 1em;"><img border="0" src="https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgs1-0jvrFaWZ73-FW7MH9kOgB_VpCEyJFzpFfntuwgJVFbkTL_ymnHBdgWmacpW43e_wGFAIItq-zHeEbvPEHudBxZQuTXeYhU4UVMG_9Fq4E9F_4vnV637tOQ5Uv0b3adCsgzQ85qTk3p/s1600/hut+mau.jpg" /></a></div>
<div class="MsoNormal">
<b><span style="color: #b45f06;">Bọ hút máu:</span></b> Em thì cũng cứ theo chỉ đạo mà làm và em cũng
không có gì để báo cáo ại.</div>
<div class="MsoNormal">
<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Bọ Chúa quát lớn : Trong khi các Bọ lo đấu tranh, thì mày lợi
dụng lấy hết mồi của anh em, từ mồi người ta ủng hộ khi anh em bị nhốt , đến
mồi của các Bọ Ngoài gởi cho các Bọ để mở rộng phong trào Bọ.<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Cả hội tường nhao nhao bàn tán<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Bỗng đâu một con Bọ chạy vào nói nhỏ vào tay Bọ Chúa<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
Tái mặt Bọ chúa ra hiêụ cho tất cả yên lặng và phát biểu:<o:p></o:p></div>
<div class="MsoNormal">
- Một tin buồn cho tất cả chúng ta. Tụi chữ S đã vào được
HĐNQ LHQ rồi<o:p></o:p></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
Một không khí im lặng như đang mặc niệm người đã mất. Rồi
một tiếng nắc lên từ Bọ rùa, thế là một dàn đồng ca tiếng khóc ai oán cất lên
với đầy đủ các âm điệu ." Thế là hết"<o:p></o:p></div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-34463767643278970952013-11-14T22:17:00.000-08:002013-11-14T22:17:14.201-08:00MƠ NGÀY<span style="font-family: Courier New, Courier, monospace;"><br style="background-color: white; color: #333333; line-height: 15.454545021057129px;" /><span style="background-color: white; color: #333333; line-height: 15.454545021057129px;">- Việt nam tham gia HĐNQ rồi, chúng ta sẽ xòa bỏ điều 258, Nghị đinh 72/2013/NĐ-CP. điều 115 . và thả hết mấy chú " dân chủ" đang ở tù. Hoan hô LHQ.</span><br style="background-color: white; color: #333333; line-height: 15.454545021057129px;" /><span style="background-color: white; color: #333333; line-height: 15.454545021057129px;">- Mày nằm mơ gì mà la hét dữ vậy NC</span><br style="background-color: white; color: #333333; line-height: 15.454545021057129px;" /><span style="background-color: white; color: #333333; line-height: 15.454545021057129px;">- Ủa , MƠ à</span></span><br />
<span style="font-family: Courier New, Courier, monospace;"><span style="background-color: white; color: #333333; line-height: 15.454545021057129px;">Không tin ghé đây coi:</span></span><br />
<a href="http://huynhngocchenh.blogspot.com/2013/11/thong-bao-cua-mang-luoi-blogger-vn-ve.html">http://huynhngocchenh.blogspot.com/2013/11/thong-bao-cua-mang-luoi-blogger-vn-ve.html</a>Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-71692157135540630232013-11-14T20:01:00.001-08:002013-11-14T22:08:40.768-08:00VÌ SAO BỘ LẠC ‘ MẠNG LƯỚI BLOGGER VN” KHÔNG TÌM THẤY ĐƯỢC NHÂN QUYỀN???<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Dân bộ lạc Mạng lưới Blogger VN sáng thức dậy không thấy Nhân
Quyền mình đang tìm kiếm biến mất đâu. Mọi người hoang mang cực độ. Nỗi hoang
mang kéo dài lâu, rất là lâu…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Thế là các già làng quyết định ngủ ban ngày mơ ban đêm tìm cách nhớ, để hồi
phục lại Nhân quyền thân thương kia. Cuối cùng, sau suốt 40 tuần rượu, các cụ
trưng ra được Nhân Quyền lai hóa (nước ngoài) của Già “ Đôi lời tâm sự lúc buồn
vui” gọi là giải pháp tình thế, bộ lạc mới tạm yên.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Bỗng hôm nọ, có nhà Ngoại cảm “tìm hài cốt từ xa” từ đâu ghé
bước qua, phán như vôi quệt tường rằng:<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">- Không phải, Nhân Quyền truyền thống của “ dân chủ’ chúng ta khác cơ.
Và nếu có cái Nhân Quyền truyền thống này , chúng ta sẽ thay đổi tức khắc bộ
lạc hiện tại. Nhưng hơi khó tìm vì nó ở dưới vực kia lâu lắm rồi…<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Mọi người nghe danh Nhân Quyền truyền thống đích thực chữ mẹ
đẻ mà thay đổi được bộ lạc ngay tức khắc, mà ham. Họ đổ xô đến cái vực theo
hướng nhà Ngoại cảm chỉ. Vực sâu hun hút, mọi người đứng sững bên này bờ vực,
ngơ ngác nhìn nhau.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Bốn người uy tín nhất bộ lạc tình nguyện bước sang bờ bên
kia.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Vị giáo sư tiến sĩ Cựu viện trưởng viện xã hội học Việt Nam được
các đồ đệ hò reo thúc, xung phong leo xuống, quyết lôi cho được Nhân Quyền
truyền thống lên, để cứu lấy bộ lạc. Nhà nghiên cứu trẻ giải Fidel không chịu thua sút, không chút đắn đo, liền
nhảy tòm xuống. Chú chuyên gia cao cấp về Hán Nôm nghe đâu được đào tạo tận
Marốc, nghĩ đây chính là nghề ruột của mình, bèn xắn quần lội xuống. Riêng tay Đạo
diễn nhà văn “ Đường xa nghĩ nỗi sau này mà kinh”, không hiểu can cớ gì, đi đi
lại lại trên bờ vực, chốc chốc quay lại lí giải với người bộ lạc bên kia bờ về
cái sự “nên xuống hay không nên xuống” cái vực kia.<o:p></o:p></span></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Cả ba ở dưới đó lâu, rất lâu. Và tay nhà văn vẫn cứ đi đi lại
lại… cũng lâu rất lâu. Tin tức bên kia biền biệt mà tiếng ồn cứ dội lên. Thế là
vài già làng mới hè nhau qua xem thử. Không biết họ đã bỏ túi được nhân Quyền
truyền thống chưa, chỉ thấy khi người này leo lên được nửa chừng thì người kia
kéo xuống, ngược lại. Cứ thế…</span><o:p></o:p></div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-45506476399638142202013-11-12T21:13:00.001-08:002013-11-12T21:13:27.544-08:00Nhân xĩ hồ đồ phú<br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">(Vận: Nhất xĩ, nhì đĩ)</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Ấm ớ hội tề;</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Hồ đồ nhân xĩ!</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">***</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Nhớ các ngài</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Đất nước tài bồi, cho học ăn học nói học gói học mở, mới thành ra ông nọ bà kia;</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Nhân dân hỗ trợ, cấp túi cơm túi áo túi gạo túi tiền, những mong được quốc gia nguyên khí .</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Lúc còn u tối, thầy cô lo việc học việc hành;</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Khi đã thành tài, nhà nước phong học hàm học vị</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Đứng giảng đường quàng quạc nói chữ thánh hiền;</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Ngồi bàn tiệc nhăm nhăm chiếm ngôi tiên chỉ</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Lương cao bổng hậu, ăn mòn mồm đã mấy chục năm;</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Chức lớn quyền to, ngồi chai đít cũng nhiều vị trí</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Cửa cao nhà rông, xênh xang phô đồ Nhật, đồ Tây;</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Vợ đẹp con khôn, ngao du tận nước Âu, nước Mỹ</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Bú thì nào cốt nhắc sâm banh;</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Đớp thì những cao lương mỹ vị.</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">(Cóc phải như Lý tôi</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Tiêu dùng tiện tặn, đồng lương ba cọc ba đồng;</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Ăn ở xuề xòa, tài sản mỗi người một bị)</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">***</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Biết rằng</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Gốc có vững thì cây mới bền, ấy vốn đạo nhân</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Nước nổi lo chi bèo chẳng nổi, mới là người trí</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Vậy mà ,</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Cống hiến đếm xem được ải được ai?</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Hồ đồ tòi ra một lũ một lỹ</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Nói năng thánh tướng, rồng lộn rồng leo</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Rân chủ ruồi bu, mèo quào mèo ị</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Xưng danh :</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Bác sĩ, kỹ sư</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Giáo sư, tiến sĩ</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Văn nhân với lại thi nhân</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Hưu trí còn thêm mất trí</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Hàng tôm hàng cá góp mặt dăm bà</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Du đãng du côn chen chân chục vị</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Lại có cả</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Ông Mỹ, bà Tây;</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Mợ thông, cậu ký,</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Thầy lang xốc nách thầy đồ;</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Cụ phó thúc mông cụ lý.</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Khuyến mãi ông nọ bà kia;</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Van lơn bố cu mẹ đĩ ;</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Hạ cám, ông đầu bếp Quế Trâu ;</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Thượng vàng, ngài giáo sư Hoàng Tỵ.</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Cá kể đầu, rau kể mớ, úm ba la, cũng được ….. trăm người ;</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Anh đánh trống, chú la làng, hò dô ta, mình mần…. KIỀN NGHỊ !.</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">***</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Hai hàng tập hợp, soi xuôi soi ngược, chết cha rồi, cớ sao trốn mất một ông…</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Tiên chỉ đại nhân, đếch có đếch xong, bu mày đâu, khẩn trương truy tầm cụ Lý !</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">“Thưa , nay chúng con, kính cẩn mời cụ Lý tham giả tham gia…”</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">« Chậc, để lúc khác, tao còn bận đưa cậu Vàng đi ị … đi ị… »</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Trò mèo</span><br style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;" /><span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Bố khỉ !</span><br />
<span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;"><br /></span>
<span style="background-color: white; color: #0c343d; font-family: 'Times New Roman', Times, FreeSerif, serif; font-size: 18.399999618530273px; line-height: 20px; text-align: justify;">Sưu tầm</span>Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-71531315317619332672013-11-11T19:14:00.003-08:002013-11-11T19:24:27.269-08:00Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 11<div class="post-body entry-content" id="post-body-9199941544344102551" itemprop="description articleBody" style="background-color: white; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 1.4; position: relative; width: 578.4000244140625px;">
<div style="color: #333333;">
Chương II: Đinh Tiên Hoàng - thống nhất giang sơn</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Tấn Vương mất, nước chẳng còn vua, 12 sứ quân nổi lên hùng cứ một phương, cảnh hỗn loạn tương tàn diễn ra, Đinh Bộ Lĩnh rời Hoa Lư lập chí thống nhất đất nước, diệt xong bọn tặc thần Lĩnh kéo quân về Thái Bình đánh hai thôn Đường - Nguyễn.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Đại quân kéo của Đinh Bộ Lĩnh kéo đến gần Bố Hải Khẩu, Lĩnh giao cho Trịnh Tú, Nguyễn Bặc, Phạm Cự Lang, Lưu Cơ ở lại trông quân, Lĩnh nói :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Các ngươi ở lại trông quân, trước sai người báo cho Trần Lãm biết, sau duy trì phép tắc chớ để sai sót.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Các tướng nhận lệnh, còn Bộ Lĩnh, Phạm Hạp, Đinh Điền dẫn theo 3 ngàn quân tiến đánh Đường - Nguyễn, đến nơi, Lĩnh lệnh cho quân đóng lại một bãi đất trống cách hai thôn khoảng một dặm, lại sai dựng trại thành hình tròn, các trại sát nhau, canh phòng cẩn mật.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Ngày hôm sau Lĩnh lệnh cho Đinh Điền ở lại giữ trại, còn mình và Phạm Hạp chia nhau đánh vào hai thôn, quân lĩnh kéo tới đã không thấy quân hai thôn ấy đâu, đành phải rút về trại, Lĩnh nói :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Ta xem phải dùng lại cách của Dương Cát lợi khi trước rồi. Nay nên chia quân thành các đội, mỗi đội năm mươi người, ban ngày vào rừng tìm kiếm, ban đêm chia nhau canh gác phòng khi giặc đánh úp.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Quân sỹ theo lệnh tiến sâu vào rừng lùng giặc, trong rừng cây cối ngang dọc như tơ nhện, giữa rừng lại có nhiều kênh nước khiến cho quân sỹ rất khó khăn và nhanh mất sức. Tìm kiếm hơn mười ngày mà chẳng thấy tăm hơi giặc đâu, đang lúc quân sỹ dần có tâm lý chán nản, Lĩnh họp quân lại nói :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Chúng ta vừa hành quân vừa lùng giặc đến nay đã nửa tháng mà chưa có kết quả gì, nay kho lương chỉ đủ dùng trong mười ngày nữa, có thể chúng ta phải giảm bớt khẩu phần để duy trì, ta báo để các ngươi khỏi thắc mắc.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Quân tướng nghe thế lại càng sinh chán nản, đem chuyện ấy kháo nhau, nào ngờ phía trên ngọn cây, do thám của quân Đường - Nguyễn nghe hết chuyện ấy. Do thám về căn cứ, đó là một hang động mà lại chẳng phải hang động, được dựng bằng những cây gỗ to chắc, phủ xung quanh là lùm cây rậm rạp, dây gai chằng chịt, hào trưởng hai thôn được tin ấy bàn nhau :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Tưởng thế nào, xem ra quân Vạn Thắng Vương mà dân gian truyền tụng cũng giống quân Tấn Vương lần trước thôi, ta nên đợi thêm mấy ngày nữa, khi chúng đã cùng tột chán nản vì mệt và đói thì đang đêm vào đánh úp, lại cho phục quân chặn đường lui của chúng, một trận mà diệt gọn. - Hào trưởng thôn Đường nói -</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Ta thấy nên đánh ngay, sợ rằng mấy hôm nữa trời lại có mưa dầm không dùng hỏa công được. Quân ấy lùng ta 10 ngày vô vọng lại hay tin phải giảm khẩu phần ăn, cũng rối loạn lắm rồi.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Nghe hào trưởng thôn Nguyễn nói phải, hào trưởng thôn Đường cũng nhất trí kế ấy, đêm hôm đó kéo 2 ngàn quân được trang bị giáo nỏ đầy đủ kéo ra đánh, ra đến bìa rừng đã thấy trại của quân Đinh Bộ Lĩnh đèn đuốc tỏ mờ, quân sỹ canh gác lác đác bài người, liền lệnh cho lính bắn nỏ hạ hết lính canh, sau đó dùng lửa đốt trại.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Lửa vừa bùng lên thì chung quanh cả ngàn ngọn đuốc cũng vậy bọc lấy quân của hai thôn, đó là quân Đinh Bộ Lĩnh, thì ra việc thiếu lương chỉ là kế yếm trá hòng dụ quân Đường Nguyễn ra khỏi rừng.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Hào trưởng hai thôn lúc này biết bị trúng kế, bèn liều mình chạy vào doanh trại của Đinh Bộ Lĩnh hòng tìm đường qua đám lửa mà thoát, nào ngờ vừa chạy vào cả thảy đã thụp xuống hố sâu, biết chẳng thoát được phải xin hàng. Lính trói hào trưởng hai thôn ấy đem đến gặp Đinh Bộ Lĩnh, Lĩnh trỏ tay quát :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Hai ngươi biết tội của mình không ?</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Chúng tôi giết Tấn Vương biết trước sau cũng có quân đến đánh, nhưng trước khi chết có mấy điều muốn biết để được cam lòng.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Các ngươi muốn biết gì ?</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Các ông đào hố ấy khi nào, đất ấy lại đổ đi đâu?</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Đinh Bộ Lĩnh bất giác cười lớn rồi nói :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Tất nhiên là đào ban ngày rồi, ta chỉ cho một nửa quân đi lùng tìm, còn nửa còn lại há ở không, đêm nào các ngươi chẳng cho người do thám đúng không ? Đất ấy lại đổ vào trong trại, trại ta dựng thành vòng tròn sát nhau làm sao các ngươi phát giác, lại nữa, đại quân của ta đóng ở Bố Khẩu, thiếu lương sao được, ta giả truyền tin cốt dụ rắn khỏi hang đó. Các ngươi chỉ quen ở trong rừng, cướp phá người qua lại, chỉ biết đánh nhau theo cách của mình mà không biết đến người nên tất thua.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Hai hào trưởng nghe đến đó cúi mặt không nói.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Các ngươi giết vua, tội ấy chẳng thể tha, nhưng các ngươi loạn ở đây cũng vì vua trước ra oán, vua sau đánh riết, ta phân thiệt hơn, nay chỉ muốn lấy 2 ngón tay cái của các ngươi, về sau không dùng nỏ được nữa, còn lại ta tha cho, từ nay nên về lại làng làm ăn lương thiện như trước, các ngươi phục chăng?</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Nghe thế từ hào trưởng đến lính tráng ai nấy quỳ xuống lạy tạ như tế sao, xong lại hô : "Vạn Thắng Vương muôn năm, muôn năm".</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Đinh Bộ Lĩnh an bài cho người hai thôn Đường - Nguyễn đâu vào đấy rồi kéo quân về Bố Hải Khẩu hội quân với bọn Trịnh Tú.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Lại nói chuyện Trần Lãm năm ấy đã ngoại sáu mươi tuổi, từ đời cha của mình là Trần Công Đức, thay nhau làm hào trưởng ở Bố Khẩu, về sau thời cuộc nhiễu nhương nên phải mộ quân tuyển lính để bảo vệ lấy nghiệp của gia đình, nhưng tuyệt đối không mang quân đi đánh ở ngoài. Nay bỗng đâu nghe tin có đại quân bảy tám ngàn kéo đến hết sức lo ngại, liền hội hai con là Trần Thăng và Trần Nguyên Thái vào nói :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Chúng ta tuy xưa nay chưa gây hấn với ai, nhưng trong thời loạn lạc, chẳng vì không hận mà không binh đao, nay có bảy tám ngàn quân kéo đến, hai con thấy nên làm sao ?</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Thưa cha, con xin lãnh một ngàn binh ra đón, nếu họ muốn đánh thì cha cầm đại quân ra chi viện cũng chưa muôn - Trần Thăng thưa -</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Anh con nói phải thưa cha, nên thăm dò trước rồi mới tính. - Trần Nguyên Thái nói -</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Trần Lãm cho là phải, lệnh cho Trần Thăng điểm binh đi ngay. Thăng vừa định ra thì có lính đến báo :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Thưa chủ tướng, quân ấy cử sử giả tới, đáng đứng đợi ở ngoài.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Mời vào !</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Người đi vào là một trung niên dáng bộ nho nhã, người ấy thi lễ rồi thưa :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Tôi là Trịnh Tú, người dưới của Đinh Bộ Lĩnh ở Hoa Lư, nay chủ tướng tôi có việc phải qua đây, sợ có hiểu lầm nên sai tôi mang thư đến gặp Trần Lãm Công.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Trần Lãm nhận thư mở ra đọc, thư viết:</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
"Cũng như Trần Lãm Công, Lĩnh tôi xưa nay ở đất Hoa Lư chẳng phạm ra ngoài, nay vì nước có biến, thân trai phải lo, đành quên những ngày nhàn hạ mà kéo quân đi, sau khi ở Cổ Loa giết hết bọn tặc thần, cơn giận chưa hả lại quay về Thái Bình hỏi tội Đường - Nguyễn hai thôn, chuyện ấy chẳng hệ gì đến Lãm Công nhưng vì việc quân có nhiều điều khó phải đóng quân gần đất của ngài chớ chẳng có ý gì xâm phạm, nay viết thư báo để dạ Lãm Công được an. Đôi lời từ Bộ Lĩnh."</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Đọc xong, Trần Lãm quay qua Trịnh Tú :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Nghe danh Đinh Bộ Lĩnh từ lâu, lui hai vua chẳng động một binh, nay lại lập chí vì nước thật đáng khâm phục.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Chủ tướng tôi 26 năm ở đất Hoa Lư chẳng nửa bước ra ngoài nhưng lòng trải khắp thiên hạ, việc dân nước đều đêm ngày lo nghĩ, nay vì nước không vua, sợ rằng có tương tàn đẫm máu, dạ chẳng đành phải cất quân đi, chủ tướng biết Lãm Công chẳng nhân loạn ấy mà động binh mưu sự nên trong dạ kính lắm.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Chẳng hay, ta có duyên gặp không ?</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Chủ tướng tôi đi đánh Đường Nguyễn hẹn đúng 20 ngày thì về, xưa nay đánh trận mỗi mỗi đều tính toán chu toàn, tất y hẹn chẳng sai, khi ấy sẽ đến ra mắt Lãm Công.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Trịnh Tú cáo biệt ra về, các tướng lại chia nhau coi quân, lệnh cho toàn quân không được phạm của dân, không được lấn đất Trần Lãm Công, không được lơi phép tắc bỏ hàng bỏ ngũ, ai trái thì tội chém. Quân sỹ trong quân kẻ nhiều thì theo Lĩnh hai mươi năm kẻ ít cũng năm sáu năm được huấn luyện kỹ lưỡng lại phục chí phục tài chủ tướng nên việc tuân phép tắc chẳng khó gì.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Trần Lãm khi ấy, mỗi ngày đều cử người do thám, tin báo về chẳng ngày nào khác ngày nào, Lãm vững dạ lắm, khen với các con :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Huấn luyện được một đội quân như thế, chủ tưởng phải đức tài đều đủ, nay nước gặp loạn, có được người như vậy thật quý lắm. Ta nghe xưa Đinh Bộ Lĩnh mới 14 tuổi có theo Ngô Vương đánh giặc hiến nhiều kế hay, về đất Hoa Lư lại được Vua đích thân đến thăm, chuyện Tấn Vương phế Binh Vương cũng do Lĩnh hiến kế, quả là hiếm thấy.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Trần Thăng, Trần Thái nghe thế đều phục lắm.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Lúc ấy có tin Đinh Bộ Lĩnh thắng lợi trở về, đã hội quân gần Bố Khẩu, Trần Lãm liền sai Trần Thái đưa thư qua vời Lĩnh, lại sai người dưới bày tiệc ở bãi biển để đãi Lĩnh.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Hôm ấy, Bộ Lĩnh cùng các tướng đều đến đủ, chủ khách chia nhau ngồi đâu vào đấy, Trần Lãm lựa lời hỏi :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Lão tuy đã tự coi mình là người Việt, ăn ở theo nếp người Việt, nhưng tổ của lão là người Hán ở phương Bắc, ở phương Bắc xưa có ông Tôn Tử mưu cao kế sâu bày ra 36 cách dùng binh, sau lại có ông Gia Cát Lượng tinh thông mọi bề thường dụng mẹo hay bắt tướng địch. Không biết đạo dùng binh của Đinh tướng quân thế nào?</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Tôi xem Tôn Tử bày mưu cũng chỉ rốt ráo mong cái thắng trên chiến trường, đặng xưng hùng xưng bá, còn như Gia Cát Lượng phò giúp Lưu Bị hiến kế chia ba thiên hạ tạo thêm mấy chục năm nội chiến, trong khi trước đó nhà Hán đã tận số, Tào Tháo không những có công dẹp loạn khắp nơi lại có tài trị nước, nếu Bị, Lượng chẳng vì nuối cái danh nhà Hán ấy thì thiên hạ đã thái bình, đâu có thêm bao nhiêu người chết. Đạo dùng binh của tôi rất đơn giản đó là dùng binh phải đạo, dùng binh phải đạo thì khó chẳng ngại, bại chẳng than trước sau gì cũng giành thắng lợi.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Thế nào là dùng binh phải đạo ?</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Cực chẳng đành mới phải dụng binh vậy nên nước có xâm lăng thời tận sức giệt giặc, nước có can qua thời ra dẹp loạn, dân gặp lầm than thời đem binh khởi tạo thái bình. Còn như những kẻ chỉ vì muốn xưng hùng bá giành lấy vương vị mà chia các cõi coi mạng dân như cánh bèo thả nước tôi thật không xem trọng.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Thế còn trên chiến trường ?</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Bộ Lĩnh khi ấy bước ra khỏi bàn, tiến về phía biển, giang hai tay ra đón gió rồi nói :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Ví như nước, ví như gió nào có hình thù chi mà đâu đâu cũng đến, mỗi mỗi đều chảy thổi hà tất phải có hình dạng mới thành. Cũng vậy, đối mặt với địch, chỉ đạo phải giữ, còn lại tùy cơ ứng biến cần gì phải nói thành lời.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Trần Lãm lại hỏi :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Đinh tướng quân nói chỉ khi bờ cõi có xâm lăng, trong nước có can quan, dân chúng gặp lầm than mới nên dùng binh, đến như dùng binh đuổi xâm lăng, dùng binh cứu lấy dân cùng khổ thì lão đây đã tỏ, còn như dùng binh dẹp loạn đạo ấy khác gì với xưng hùng xưng bá ?</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Người dẹp loạn cốt mong cảnh thái bình, kẻ bá mộng nhìn xương đống dưới chân mà cười, người dẹp loạn ra ơn trăm họ, kẻ bá mộng đêm mơ oán ngày sau. Thật khác lắm.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Nay nước chia năm sẻ bảy, Đinh tướng quân có lòng dẹp loạn chăng ?</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Lòng tôi chỉ mong cảnh thái bình, trăm họ ấm no, đâu mong gì làm người dẹp loạn.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Trần Lãm vuốt râu cười không hỏi thêm. Tiệc xong, tiễn Bộ Lĩnh và các tướng về, Trần lãm mới hội các con lại:</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Trần Nương, lúc nãy con giả kẻ hầu đứng bên đã thấy nghe cả rồi, nay ta muốn gả con cho Đinh Bộ Lĩnh, con có thuận lòng không ?</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Trần Nương là con gái út của Trần Lãm, khi ấy mới tròn đôi mươi, nhan sắc kiều diễm, tính nết thuần hậu, nàng ta vốn đem lòng ái mộ Đinh Bộ Lĩnh từ lâu, nay nhân lúc cha mở tiệc đãi Lĩnh mới giả làm kẻ hầu để tận mắt tận tai. Thấy Đinh Bộ Lĩnh là kẻ khí ngạo đất trời, phách động núi sông, thì trong lòng đã định, nghe cha nói đến chuyện gả mình cho Lĩnh liền e lệ đáp :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Thưa cha, con phận gái, cha bảo sao thì con nghe vậy !</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Trần Lãm cười ra chiều hài lòng lắm, lại trông qua Trần Thái, Trần Thăng nói:</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Nay thế nước chia làm mười hai sứ, chúng ta cũng có phần, nhưng chẳng giữ được mãi hoài, sự đời tan rồi hợp, phải trông cho xa. Ta nay cũng đã già, chẳng biết đi lúc nào, sự này là tính cho hai con. Đinh Bộ Lĩnh tài đức đều vẹn, chẳng phải tầm thường, sớm muộn ông ta cũng thống nhất đất nước, gặp một kẻ như thế trên chiến trường về sau chi bằng ngay bây giờ theo lập công thì hậu vận sáng lắm. Ta tính giao binh quyền lại cho ông ta, lại để hai con theo làm bộ tướng, hai con thấy thế nào?</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Nhưng thưa cha, chẳng phải lúc nãy ông ta nói không mong làm người dẹp loạn đấy sao - Trần Thăng hỏi lại -</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Trần Lãm cười lớn:</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Trần Thăng, con tuy có dũng mà ý chẳng nhanh, Đinh Bộ Lĩnh nói người dẹp loạn cốt mong cảnh thái bình, ra ơn trăm họ, ta hỏi ông ta có lòng dẹp loạn không, ông ta đáp chỉ mong thái bình, trăm họ ấm no, ấy là đã lập chí dẹp loạn rồi, còn như giữa có loạn rồi phải dẹp loạn để thái bình và thái bình mà không loạn thì ông ta chọn lấy thái bình mà không loạn nên mới nói chẳng mong làm người dẹp loạn.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Con hiểu rồi thưa cha !</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Lúc này Trần Thái mới đứng ra nói :</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Thưa cha, Đinh Bộ Lĩnh lập chí dẹp loạn hẳn đã tính phải thu phục Bố Kỳ Khẩu chúng ta, nhưng quân kéo đến mà chẳng động, lại trước sau tỏ lòng kính với cha, như vậy tất có ý dụng đức phục người trước khi dụng binh. Người nhân đức như vậy đáng để chúng con theo lắm, thưa cha.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Trần Thăng cũng nói theo:</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Chúng con bằng lòng, thưa cha.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
- Tốt lắm, tốt lắm.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Được cả ba con ủng hộ, cuối mùa xuân năm 1966, Trần Lãm gả con gái mình là Trần Nương cho Đinh Bộ Lĩnh, lại đêm binh quyền giao cho cả. Mười hai sứ quân chỉ còn lại mười một, quân số dưới trướng của Lĩnh đã lên tới một vạn năm ngàn, Lĩnh cho quân xây phòng tuyến phòng thủ ở đất Thái Bình.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
***</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<div style="color: #333333;">
Vì sao đã lập chí dẹp loạn, Đinh Bộ Lĩnh lại cho xây tuyến phòng thủ ở Thái Bình ? Xem hồi sau sẽ rõ.</div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
<b><span style="color: red;">Click vào đây để xem các tập</span></b><br />
<div style="color: #333333;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-nhat.html">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 1</a></div>
<div style="color: #333333;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-2.html">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 2</a></div>
<div style="color: #333333;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-3.html">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 3</a></div>
<div style="color: #333333;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-4.html">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 4</a></div>
<div style="color: #333333;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-5.html">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 5</a></div>
<div style="color: #333333;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-6.html">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 6</a></div>
<div style="color: #333333;">
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-7.html"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 7</a></div>
<div style="color: #333333;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-8.html">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 8</a></div>
<div style="color: #333333;">
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-9.html"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 9</a></div>
<div style="color: #333333;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-10.html">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 10</a></div>
<div style="color: #333333;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-11.html">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 11</a></div>
<div style="color: #333333;">
<br /></div>
</div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-67147720388849389652013-11-11T19:13:00.001-08:002013-11-11T19:26:51.996-08:00Loạn Thế Lộ Chân Long, hồi thứ 10<div class="post-body entry-content" id="post-body-6954937365292036241" itemprop="description articleBody" style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 1.4; position: relative; width: 578.4000244140625px;">
Nam Tấn Vương dân quân đi đánh hai thôn Đường Nguyễn bị phục binh bắn nó mà chết, Ngô Xương Xí lên ngôi, nhân Xí hèn yếu bọn Lý Bình Xử bàn nhau phế vua, vua sợ chạy vào đất Bình Kiều thuộc Ái Châu, Đinh Bộ Lĩnh cả giận kéo quân ra hỏi tội, giết được bọn ấy rồi bèn rút đi.<br />
<br />
Trên đường gặp Khuơng Việt đại sư, Lĩnh theo sư và thành Đại La, sư hỏi :<br />
<br />
- Thế chủ thấy khí số nhà Ngô còn chăng ?<br />
<br />
- Thầy hỏi, con xin được bày hết tâm can mà nói, dẫu cho khí số nhà Ngô chưa tận thì cũng chẳng còn gánh được vận nước, nước ngàn năm mới có lại, chẳng thể sống dựa vào khí số của nhà nào.<br />
<br />
- Việc lớn trước mắt là gì ?<br />
<br />
- Thưa thầy, Tấn Vương mất, vua mới bỏ ngôi mà đi, các sứ quân xưa vì còn vua mà chưa tỏ tâm cơ, nay lại dấy động, ai nấy hùng cứ một phương, nước chia năm sẻ bảy, việc lớn lúc này là cần thống nhất lại.<br />
<br />
- Thế chủ còn khó chổ nào ?<br />
<br />
- Thưa thầy, chí đã lập, lực đã sẵn, chỉ thiếu danh để thuận đạo thuận lòng.<br />
<br />
- Chổ ấy ta sẽ vì thế chủ mà giải, cứ an tâm tính việc lớn, 26 năm qua thế chủ không vì cái lợi nhỏ mà gây hại lớn thì nay hãy vì cái lợi lớn mà quên đi cái hại nhỏ. Đó là Thiện vậy.<br />
<br />
Trong lòng Đinh Bộ Lĩnh từ khi kéo quân từ Hoa Lư ra Cổ Loa đến nay luôn có một nút thắt khó gỡ, mở nút thắt ấy ngoại Khuông Việt đại sư thật khó ai đương nổi, vừa khởi sự đã có duyên gặp sư, nay lại được nghe lời ấy chẳng biết dùng từ nào mà tỏ nỗi vui.<br />
<br />
Thiền sư bái biệt Lĩnh rời thành Đại La, hẹn với Lĩnh trong vòng 3 tháng sẽ có tin, Lĩnh vững dạ, hội các tướng vào thành, Lĩnh nói:<br />
<br />
- Xưa Ngô Vương từ chổ này cùng các tướng luận kế chống giặc, nay ta xem nước chẳng còn vua, các sứ quân nổi lên ngày một mạnh đều nhìn vào chổ trống ấy, rồi đây sẽ có một cuộc chiến tương tàn đẫm máu, muốn bớt đau thương trừ khi có người đứng ra thống nhất lại, ta lập chí ấy cho mình, nên hôm nay cũng chổ này muốn cùng các ngươi tính kế, các ngươi nghĩ sao ?<br />
<br />
- Chúng tôi nguyện theo chủ tướng, vì đại nghiệp thống nhất đất nước mà sinh tử chẳng ngại. - Các tướng cùng đáp -<br />
<br />
- Tốt lắm.<br />
<br />
Lúc này, Lĩnh lấy trong tay áo một tấm bản đồ đã chuẩn bị từ trước trải lên mặt bàn, rồi gật đầu với Lưu Cơ, Lưu Cơ vừa chỉ lên bản đồ vừa nói:<br />
<br />
- Từ khi Tấn Vương mất, các sứ quân lại nổi lên, hiện tại có 12 sứ quân lớn, Ngô Xương Xi giữ Bình Kiều ở Ái Châu, Ngô Nhật Khánh xưng là Ngô Lãm Công giữ Đường Lâm, Đỗ Cảnh Thạc tự xưng là Đỗ Cảnh Công, giữ Đỗ Động Giang, Phạm Bạch Hổ tự xưng là Phạm Phòng Át, giữ Đằng Châu, Kiều Công Hãn tự xưng Kiều Tam Chế, giữ Phong Châu - Bạch Hạc , Nguyễn Khoan tự xưng Nguyễn Thái Bình, giữ Tam Đái, Nguyễn Siêu tự xưng là Nguyễn Hữu Công, giữ Tây Phù Liệt, Nguyễn Thủ Tiệp tự xưng là Nguyễn Lệnh Công, giữ Tiên Du, Kiều Thuận tự xưng là Kiều Lệnh Công, giữ Hồi Hồ - Cẩm Khê, Lý Khuê tự xưng là Lý Lãng, giữ Siêu Loại, Trần Lãm tự xưng là Trần Minh Công, giữ Bố Hải Khẩu - Kỳ Bố, Lã Đường tự xưng là Lã Tá Công, giữ Tế Giang.<br />
<br />
Bộ Lĩnh lại hỏi :<br />
<br />
- Lực lượng thế nào ?<br />
<br />
- Ngô Xương Xí có khoảng gần 1 vạn binh, Đỗ Cảnh Thạc hơn 1 vạn, Nguyễn Khoan, Nguyễn Siêu, Nguyễn Thủ Tiệp tổng cộng khoảng một vạn 5 ngàn binh, Kiều Thuận, Kiều Công Hãn tổng cộng một vạn 2 ngàn binh, các sứ còn lại đều trên dưới 5 ngàn binh. Các sứ đều cho xây thành đắp lũy rất kiên cố.<br />
<br />
- Muốn phục 12 sứ quân này, các ngươi có kế hoạch gì hay ?<br />
<br />
Trịnh Tú khi ấy đứng ra đáp :<br />
<br />
- Trong 12 sứ quân Nguyên Khoan, Nguyễn Thủ Tiệp, Nguyễn Siêu vốn là 3 anh em, chia nhau đóng 3 nơi tạo thế chân vạc, Nguyễn Siêu là sứ mạnh nhất, Kiều Công Hãn, Kiều Thuận vốn là hai anh em, Kiều Thuận đóng ngay sau anh mình tạo thế ỷ dốc, họ Kiều vốn là thế lực lớn mạnh từ lâu, cũng thế, họ Đỗ ở Đỗ Động Giang của Đỗ Cảnh Thạc cũng là một thế lực lâu đời, ba nhóm sứ quân này từ sau khi Tấn Vương mất không ngừng mộ quân xây dựng lực lượng, đánh lấn các nơi khác, mục đích của họ chính là xưng hùng bá vậy. Các sứ Ngô Xương Xí, Ngô Nhật Khánh tuy muốn khôi phục nhà Ngô nhưng chỉ được danh mà không có lực. Lý Khuê, Lã Đường là loạn quân địa phương lớn mạnh mà thành, quân ấy không có chí lớn. Trần Lãm tuy mạnh, nhiều tiềm lực nhưng chỉ muốn an thân, xưa nay chưa đánh ra ngoài. Phạm Bạch Hổ xưng tên chỉ vì nương theo thời thế. Nay ta vì những khác biệt như thế mà có cách đối đãi khác nhau, không lạm dụng việc dùng binh.<br />
<br />
- Trịnh Tú nói đúng lắm, ta xem Bố Hải Khẩu - Kỳ Bố thuộc đất Thái Bình tiếp giáp với đất Hoa Lư, đất ấy giàu tiềm lực kinh tế, lại có thể làm bàn đạp để tiến đánh các nơi, gặp biến có thể rút về Hoa Lư, trước hết ta phải thu phục Trần Lãm để tạo thế tăng lực, sau thu phục Ngô Xương Xí, Ngô Nhật Khánh để có danh cho thuận đạo. Đó là chổ tiên cơ ai nắm được trước thì có được lợi thế. - Bộ Lĩnh nói -<br />
<br />
- Tôi có kế có thể thu phục Trần Lãm. - Phạm Hạp chắp tay thưa -<br />
<br />
- Kế ấy thế nào ?<br />
<br />
- Tấn Vương gặp nạn Đường - Nguyễn mà chết, nay ta đánh hai thôn ấy trước là báo thù cho vua, sau là tạo thanh thế, hai thôn ấy vốn gần với chổ Trần Lãm, Trần Lãm trước có qua lại với ông nội tôi Phạm Lệnh Công, ông ta tuy an phận nhưng cũng là kẻ thức thời, nay thấy ta trước trị bọn Xử, Hựu, Huy sau đánh Đường - Nguyễn báo thù cho vua lại tỏ được oai nghi tất ông ta vì đó mà theo.<br />
<br />
- Đánh Đường - Nguyễn nên thế nào ? - Bộ Lĩnh lại hỏi -<br />
<br />
- Hai thôn ấy ỷ vào thế gần rừng của mình thoắt ẩn thoắt hiện mà tiêu hao sinh lực địch, nhờ đó mà lui quân chinh phạt bao năm qua, nay ta nên dùng kế lừa hổ xuống núi, dụ rắn ra khỏi hang mà đánh. - Phạm Hạp lại thưa -<br />
<br />
- Tốt lắm ! Nói nhiều sự không tự thành, các tướng về cho quân sỹ chuẩn bị và nghỉ ngơi, ngày mai lên đường về Thái Bình.<br />
<br />
- Rõ.<br />
<br />
Đầu mùa xuân 966, Đinh Bộ Lĩnh dẫn quân từ Đại La ra Thái Bình đánh hai thôn Đường - Nguyễn, từ đây bắt đầu đại nghiệp thống nhất đất nước, Ngô Vương khi còn sống là một tướng tài ba, là một vị minh quân, khi mất đi tài đức của ông ảnh hưởng đến mấy chục năm sau, nay thời đại của Ngô Vương tạm nhường cho Đinh Bộ Lĩnh.<br />
<br />
Hết Tập I.<br />
<br />
<b style="color: #4e2800;"><span style="color: red;">Click vào đây để xem các tập</span></b><br />
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-nhat.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 1</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-2.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 2</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-3.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 3</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-4.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 4</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-5.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 5</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-6.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 6</a></div>
<div>
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-7.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 7</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-8.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 8</a></div>
<div>
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-9.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 9</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-10.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 10</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-11.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 11</a></div>
</div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-53243669264528300452013-11-11T19:11:00.004-08:002013-11-11T19:27:13.599-08:00Loạn Thế Lộ Chân Long, hồi thứ 9<div class="post-body entry-content" id="post-body-384896002395692037" itemprop="description articleBody" style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 1.4; position: relative; width: 578.4000244140625px;">
Lại nói Thiên Sách Vương nhuốn bệnh mà chết, Nam Tấn Vương nhiếp chính đem quân đi đánh khắp nơi hòng an cảnh hổn loạn do vua anh để lại. Đinh Bộ Lĩnh thấy Tấn Vương có tâm lại biết nghe lời phải cho đó là chổ hy vọng cuối cùng của nhà Ngô nên ở Hoa Lư chẳng động binh mà dùng kế hay giúp thiên hạ được thái bình.<br />
<br />
Nhưng kế hay vẫn chưa vẹn, khi Tấn Vương muốn nối lấy đức Ngô Vương nhưng trí dũng của vua lại không đủ, từ thời Sách Vương hai thôn Đường, Nguyễn ở Thái Bình đã dấy loạn, các vua thay nhau đánh mà không được.<br />
<br />
Năm 965 vua lại điểm binh cùng Dương Cát Lợi đi đánh hai thôn ấy, Vua sai Cát Lợi dẫn binh đánh vào thôn Nguyễn còn mình cũng tự câm quân đánh vào thôn Đường. Khi Vua đến chẳng thấy trai tráng trong thôn đâu cả, chỉ còn lại phụ nữ, trẻ em và người già, bèn hội quân với Cát Lợi, Lợi tâu :<br />
<br />
- Hai thôn này nằm ở gần khu rừng lớn, tiện cho việc ẩn nấp, nay ban ngày ta cho lính vào lùng sục tìm kiếm, đêm đến canh gác nghiêm ngặt phòng quân ấy đánh lén.<br />
<br />
Vua nghe kế ấy, ban ngày cho lính chia nhau mỗi nhóm 10 người tiến sâu vào rừng tìm kiếm, độ hơn 10 ngày nhưng chẳng kết quả gì, khi ấy quân sỹ đã chín phần nản chí, canh phòng thiếu nghiêm chẩn lại lơi lỏng phép tắc thường vào hai thôn ấy mà quấy đàn bà.<br />
<br />
Ngày thứ 11, đang lúc ban ngày, trời nóng bức, quân tướng đều trốn hết vào trại tìm mát, bỗng đâu có 1000 quân kéo từ rừng ra dùng hỏa công mà đánh úp quân triều đình, doanh trại bị cháy, quân tướng hoảng hốt chạy như ong vỡ tổ, Cát Lợi dẫn vua phá vòng vây ra mà chạy. Nào ngờ chạy chưa được xa lại rơi vào ổ phục kích, quân Đường -Nguyễn từ trong các bụi cây rậm dùng nỏ mà bắn ra, binh lính triều đình chết vô kể, vua bị trúng một tên vào ngực ngã khỏi ngựa, Cát Lợi cắp lấy vua chạy thêm mấy dặm không thấy bị truy đuổi nữa mới dừng, lúc này vua đã chết.<br />
<br />
Nam Tấn Vương mất năm 34 tuổi, Ngô Xương Xí nối ngôi, lúc này Xí mới vừa 18, vọn Lý Bình Xử mấy năm qua không được Tấn Vương tin dùng nhờ thế Xí mà không bị mất chức, nay Tấn Vương mất chúng khing vua còn trẻ, lại hèn yến nên trên triều thướng át cái oai của vua. Một hôm bọn ấy bàn với nhau, Xử nói:<br />
<br />
- Ta với các ngươi đã làm quan 5 đời vua, nay Xí hèn yếu, ta nên nhân đó phế đi tự mình làm vua hưởng phúc dài lâu.<br />
<br />
Bọn Kiều Tri Hựu, Dương Huy nghe thế sợ lắm, bàn lui :<br />
<br />
- Ông không nhớ lấy bài học của Dương Tam Kha sao ? Kha là cậu của Xương Văn, Xương Ngập nên mới được toàn mạng, còn chúng ta lỡ sự không thành hay các tướng kéo về kinh hỏi tội thì mất mạng ngay.<br />
<br />
- Dương Tam Kha khi trước hành sự chưa đủ tàn nhẫn nên mới có cơ sự ấy thôi, nay ta phế vua rồi giết đi thì hậu họa không còn.<br />
<br />
Nghe lời ấy bọn Hựu, Huy chẳng an tâm được phần nào lại càng sợ thêm, nhưng chẳng dám cãi lời Xử, bèn cùng Xử lên kế hoạch hành động.<br />
<br />
Chúng đâu biết rằng có một nha tướng nghe được những lời đó liền đến báo với Xương Xí, Xí khi ấy hãy còn chơi đùa trong hậu cung, nha tướng ấy trách :<br />
<br />
- Giò này mà vua còn có tâm chơi đùa sao ?<br />
<br />
- Có chuyện gì ? - Vua hỏi lại -<br />
<br />
- Bọn Lý Bình Xử đang bàn nhau phế vua, sau khi phế thì giết đi để trừ hậu họa.<br />
<br />
Vua lúc này sợ lắm, hồn phách lên tận mây xanh, lát sau định thần lại được mới hỏi gấp :<br />
<br />
- Bây giờ ngươi bảo ta nên làm sao ?<br />
<br />
- Chỉ còn cách trốn đi thôi, trong triều bây giờ thế của Xử là lớn nhất chẳng cầu ai được, các tướng Cảnh Thạc, Cát Lợi từ sau khi Tấn Vương mất đã ra đóng ngoài thành rồi.<br />
<br />
- Nhưng trốn đi đâu ?<br />
<br />
- Bình Kiều, Ái Châu đất ấy là đất cũ của Ngô Vương, tất có chổ cho vua.<br />
<br />
Xí nghe theo lời ấy, ngay trong đêm lẻn ra ngoài cung, cùng một số binh sĩ chạy về Ái Châu.<br />
<br />
Lý Bình Xử biết chuyện vua chạy khỏi cung, đang đinh làm lễ đăng cơ tự mình làm vua thì nghe tin đại quân của Đinh Bộ Lĩnh đang kéo ra Cổ Loa, từ ngày từ Trường Yên trở về bụng Xử vẫn chưa hết sợ Lĩnh, nay nghe tin kéo quân ra, biết chẳng chống nổi, liền cùng nhau theo hướng bắc mà chạy. Vừa vượt sông Hồng chưa kịp thở, bỗng đâu có quân lính kéo đến bọn Xử chẳng kịp trở tay đều bị chém cả.<br />
<br />
Bộ Lĩnh kéo quân vào Cổ Loa, tìm không thấy Xử, Hựu, Huy thì giận lắm, sai Nguyễn Bặc, Đinh Điền đuổi theo, hai tướng vừa quay lưng thì có hai người trẻ tuổi, nhìn thế bộ thì có thể đoán là con nhà võ, hai người thi lễ với Bộ Linh rồi nói :<br />
<br />
- Tôi là Phạm Hạp, còn đây là em tôi Phạm Cự Lang, chúng tôi đến ra mắt Đinh tướng quân, đây là chút quà ra mắt. - Nói xong ném xuống một bọc bết máu. -<br />
<br />
- Thì ra là hậu nhân của Phạm Lệnh Công và Phạm Bạch Hổ, quả nhiên khí phách bất phàm, cái bọc này là gì vậy?<br />
<br />
- Thưa, đó là đầu của bọn tặc thần Xử, Hựu Huy.<br />
<br />
- Tốt quá ! ta còn sợ chúng chạy mất, không biết sao hả cơn giận trong lòng.<br />
<br />
- Đinh tướng quân, vua nay bỏ ngôi, ngai tính thế nào ? - Phạm Hạp hỏi -<br />
<br />
- Điều đó ta thật nói chưa tiện, chỉ có thể cho các ngươi biết rằng ta 26 năm ở Hoa Lư, nay chẳng phải vì một cơn giân nuốt không trôi mà kéo quân ra đây.<br />
<br />
- Lời ít, xin dám cả gan được nghĩ nhiều, anh em tôi xin được theo chủ tướng mà lập chí ấy.<br />
<br />
- Các ông hiểu được thì tốt.<br />
<br />
Lúc đó Lưu Cơ đứng ra nói :<br />
<br />
- Vua mới bỏ ngôi mà đi, ta ở lâu trong thành Cổ Loa này tất nhiều thị phi không đáng có, xin chủ tướng liệu tính.<br />
<br />
Lĩnh đáp:<br />
<br />
- Lời ấy phải lắm.<br />
<br />
Đinh Bộ Lĩnh cùng quân tướng lưu ở Cổ Loa 10 ngày thì cũng nhau kéo đi, Lĩnh đi trước, các tướng Nguyễn Bặc, Đinh Điền, Lưu Cơ, Trịnh Tú, Phạm Hạp, Phạm Cự Lang đi ngay sau, lúc ngang qua thành Đại La, giữa đường có một vị nhà sư ngồi tọa thiền chắn lấy lối của Lĩnh. Trông ra thì chính là Khuông Việt đại sư của chùa Khai Quốc.<br />
<br />
Khuông Việt đại sư tên lúc còn ngoài đời là Ngô Xương Tỷ, là con cả của Thiên Sách Vương Ngô Xương Ngập, là anh của Ngô Xương Xí, năm 944 khi Dương Tam Kha phế Ngô Xương Ngập, Ngô Xương Ngập trốn ra khỏi cung bị truy bắt ráo riết, Ngô Xương Tỷ cùng bạn mình tìm đến Thiền Sư Vân Phong trụ trì chùa Khai Quốc xin quy y Phật. Từ đó, Sư đọc khắp sách Phật, tìm hiểu yếu chỉ của Thiền.<br />
<br />
Thấy Thiền sư tọa thiền giữa đường chắn lối mình, Đinh Bộ Lĩnh biết sư có điều muốn dạy, bèn xuống ngựa đến gần chắp tay bái :<br />
<br />
- Con chào thầy ! Chẳng hay vì duyên gì thầy lại tọa thiền chổ này ?<br />
<br />
Thiền sư lặng im không đáp, Lĩnh biết mình hỏi vào chổ không đúng nên lại chắp tay hỏi :<br />
<br />
- Thầy có gì muốn nói cùng con ?<br />
<br />
- Thế chủ có biết thành này chăng ?<br />
<br />
- Thành Đại La thưa thầy.<br />
<br />
Thiền sư lại chẳng nói chẳng rằng, Bộ Lĩnh biết ý, nói thêm :<br />
<br />
- Ở thành này, 27 năm trước là chổ mà Ngô Vương cùng các tướng bàn định kế sách đánh giặc Nam Hán.<br />
<br />
Lĩnh nói đến đó, sư liền đứng dậy, đi thẳng vào thành, Lĩnh hiệu cho quân tướng đóng lại bên ngoài rồi theo sư đi vào trong thành.<br />
<br />
Sư vào thành, đến đúng chổ xưa, ngồi sãn đợi Lĩnh, Lĩnh theo đến ngồi đối diện với sư, sư nói :<br />
<br />
- Không phải chổ đấy. - Nói rồi trỏ lên phía trên chổ mà xưa Ngô Vương đã ngồi -<br />
<br />
Lĩnh ngồi đâu vào đấy, sư lại hỏi :<br />
<br />
- Thế chủ có hiểu tột nghĩa chữa Thiện chăng?<br />
<br />
- Xin thầy nói rõ chổ ấy !<br />
<br />
- Thiện gồm nghĩa của thuận và lợi, thuận có hai, những gì là hai ? đó là thuận với tự nhiên, thuận với chánh pháp, lợi có 4, những gì là bốn ? đó là lợi mình lợi người, thiệt mình lợi người, thiệt ít người lợi nhiều người, thiệt hiện tại lợi tương lai. Xưa nay các đạo lý đều từ một chữ thiện mà ra, không thiện thì chẳng phải đạo , người muốn sông hợp đạo phải hiểu hết chữ thiện ấy, người muốn hành đạo cũng phải hiểu hết chữ thiện ấy.<br />
<br />
Sư lại hỏi :<br />
<br />
- Thế chủ thấy khí số nhà Ngô còn chăng?<br />
<br />
***<br />
<br />
Ấy chính là chổ chưa tiện nói trong long Lĩnh, nay được hỏi hai lần, liệu Đinh Bộ Lĩnh sẽ đáp thế nào ? Xem Hồi sau sẽ rõ.<br />
<br />
<b style="color: #4e2800;"><span style="color: red;">Click vào đây để xem các tập</span></b><br />
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-nhat.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 1</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-2.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 2</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-3.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 3</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-4.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 4</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-5.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 5</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-6.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 6</a></div>
<div>
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-7.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 7</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-8.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 8</a></div>
<div>
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-9.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 9</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-10.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 10</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-11.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 11</a></div>
</div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-91347552002344176922013-11-11T19:10:00.003-08:002013-11-11T19:27:33.270-08:00Loạn Thế Lộ Chân Long, Hồi thứ 8<div class="post-body entry-content" id="post-body-8850190255127907328" itemprop="description articleBody" style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 1.4; position: relative; width: 578.4000244140625px;">
Hai vua Hậu Ngô nghe xàm tấu kéo đại quân đến đánh Hoa Lư, Đinh Bộ Lĩnh thủy chung trước sau không đánh cũng chẳng hàng, vừa khi ấy có tin từ kinh đô nói Dương Tam Kha kéo quân ra đòi ngôi, hai vua bỏ Lĩnh lại mà cùng kéo về kinh.<br />
<br />
Đinh Điền dùng kế cho trâu chạy qua hậu quân của 2 vua cứu được Đinh Liễn. Điền, Liễn về trại thì cũng vừa lúc Trịnh Tú về tới, Bộ Lĩnh khi ấy chắp tay tạ, rồi nói :<br />
<br />
- Hôm nay không có hai ngươi, ta thật khó nói hết hậu quả.<br />
<br />
- Tôi chỉ có chút sức võ biền đáng gì - Đinh Điền nói -<br />
<br />
Bộ Lĩnh tiến đến vỗ vai Đinh Điền, rồi lại trông qua Trịnh Tú nói:<br />
<br />
- Kịp thời lắm !<br />
<br />
- Là nhờ kế hay của chủ tướng, tôi chỉ uốn ba tấc lưỡi này thôi.<br />
<br />
- Kế gì vậy ? - Lưu Cơ tò mò hỏi -<br />
<br />
- Hôm ấy, tôi trù rằng nếu ta cự lại thì đến đông tất quân triều đình phải rút nhưng chủ tướng lại bảo chẳng cần đến đông, tôi có chổ nghi nên đợi các ông đi mới hỏi.<br />
<br />
- Chủ tướng đáp thế nào ? - Lưu Cơ hỏi dồn -<br />
<br />
- Chủ tướng không đáp, chỉ sai ta tức tốc lên kinh đô, nếu thật quân triều đình kéo đến thì ta ở đó phao tin Dương Tam Kha về kinh đòi ngôi, Xương Ngập vốn ám ảnh chuyện cướp ngôi lần trước tất chẳng tính đúng sai mà vội lui quân ngay, sau đó thì mọi chuyện như các ngươi đã biết.<br />
<br />
- Diệu kế ! Ta còn đang định hỏi chủ tướng xử thế nào với chuyện Dương Tam Kha.<br />
<br />
Lưu Cơ nói đến đó, mọi người cũng rộ lên cười, Đinh Liễn không hiểu chuyện cũng cười sang sảng. Nguyễn Bặc nhìn Đinh Liễn hỏi :<br />
<br />
- Lúc ngoài thành, cháu có biết có thể sẽ trúng tên không mà vững chí làm vậy ?<br />
<br />
- Cháu biết, nhưng trước khi đi cha cháu nói "có chết cũng thẳng lưng ngẩng mặt không được khóc" lại còn bắt cháu ngoéo tay nữa.<br />
<br />
Mọi người lại được một tràng cười lớn.<br />
<br />
***<br />
<br />
Lại nói chuyện Thiên Sách Vương, từ khi về kinh, tính đa nghi không hề giảm ngược lại càng lúc càng nhạy cảm với những gì vua nghĩ là mối nguy cho quyền lực của mình. Sách Vương kiêng dè Tấn Vương hết mực, không chỉ không cho chấp chính, mà kiểm soát luôn cả khi ra lúc vào. Tấn Vương phẫn ức chỉ biết lui tới chổ Cảnh Thạc, Cát Lợi uống rượu tìm vui.<br />
<br />
Sách Vương chỉ chăm chăm củng cố ngôi vị, chuyện triều chính trể mãng, chẳng ơn gì với dân. Nghề thế, chẳng ơn gì với dân thì dân chẳng nhớ, các hào trưởng địa phương giúp dân khai khẩn dân theo, thế các hào trường ngày một mạnh, Sách Vương sợ lắm, đem quân đi đánh khắp nơi. Dứt dây thì động rừng, đánh rắn thì động cỏ chẳng đe được dân ngược lại như rung cây dọa khỉ làm cho các hào trưởng mộ quân gia cố lực lượng thêm.<br />
<br />
Quân địa phương chống đối triều đinh, rồi sát phạt lẫn nhau để ngày một lớn mạnh, cảnh tượng thật hỗn loạn.<br />
<br />
Năm 954, Thiên Sách Vương bị bệnh mà mất, hưởng thọ 39 tuổi. Bọn Lý Bình Xử lâu nay vốn dựa thế Thiên Sách Vương, nay vua mất như ngồi ghế không có chổ tựa bày mưu toan lập Ngô Xương Xí kế ngôi. Đỗ Cảnh Thạc, Dương Cát lợi biết được mưu ấy kéo đến chổ Nam Tấn Vương mà rằng:<br />
<br />
- Khi trước vua đón Sách Vương về, Sách Vương chẳng nhớ ơn lại còn kiêng dè, chèn ép lại vua, một nước hai vua tất loạn, đạo ấy chẳng đâu xa, nay bọn Lý Bình Xử muốn lập Xương Xí làm vua, cảnh ấy lại tái hiện. Vua tính cho sớm.<br />
<br />
- Anh ta đối với ta chẳng hậu, nhưng ta không thể lấy dạ hẹp mà đo, nay ta nhiếp chính cũng được, nhưng vẫn lập Xương Xí làm thế tử, mọi việc các ông sắp xếp cho chu toàn.<br />
<br />
Cảnh Thạc, Cát Lợi y lệnh, ngay hôm sau kéo quân vào cung chia nhau đứng canh khắp nơi, lại dàn hàng đón Nam Tấn Vương thiết triều. Tấn Vương lại lập Ngô Xương Xí làm thế tử, bọn Lý Bình Xử khi ấy chẳng còn cách nào nữa đành ngậm bồ hòn.<br />
<br />
Cơ đồ Sách Vương để lại là một cảnh hỗn loạn, Tấn Vương nhiếp chính lại phải đem quân đi đánh khắp nơi hòng bình ổn tình hình.<br />
<br />
***<br />
<br />
Đinh Bộ Lĩnh từ khi lui được hai vua, vẫn thủy chung ở Hoa Lư chẳng nửa bước ra ngoài, quân sỹ vẫn theo nếp cũ, chia nhau khi tập luyện, khi về nhà làm ăn, Bộ Lĩnh lại cho người khai hoang mở mang ruộng đất, thực hiện nhiều chính sách lợi dân, đất Hoa Lư nhờ thế ngày càng thịnh vượng, dân một lòng theo Lĩnh, chẳng nghi. Nay tin từ kinh đô truyền về Lĩnh họp các tướng lại bàn đối sách, Lĩnh nói :<br />
<br />
- Bình Vương, Sách Vương tổng cộng 10 năm chỉ ra oán, chẳng ra ơn, dân địa phương nổi lên cát cứ ngày một nhiều, thế tình thật khó cứu, ta xem Xương Văn tuy chẳng dũng, trí chưa cao sâu, nhưng có tâm lại biết nghe lời phải, ta muốn giúp vua yên sự.<br />
<br />
Lúc ấy, bỗng đâu bà Đàm Diễm, mẹ của Lĩnh từ trong bước ra nói với giọng cương quyết :<br />
<br />
- Con muốn giúp vua mẹ không cản, nhưng tuyệt đối không được dẫn binh ra khỏi Hoa Lư.<br />
<br />
- Sao vậy mẹ ?<br />
<br />
- Mẹ thân đàn bà, chuyện lớn mẹ nghĩ không ra, nhưng trước khi mất cha con có dặn "con như Rồng như chim Lạc, sẽ chẳng chịu làm tôi cho người, chẳng phải khi nước khốn dân đau thì chớ cho nó ra khỏi đất Hoa Lư", nước nay còn vua, bờ cõi còn yên, dân loạn vì oán chưa phải vì tận khổ, con nên nghĩ lấy lời cuối của cha.<br />
<br />
Lĩnh khi ấy cười nói :<br />
<br />
- Mẹ yên tâm mà lui vào an dưỡng, câu dân nước làm trọng mẹ cha dạy con vẫn ghi trong lòng, khi nào thực sự cần dụng binh thì con sẽ xin ý mẹ trước.<br />
<br />
Bà Đàm Diễm vào rồi, Linh mới tiếp tục nói với các tướng:<br />
<br />
- Dân ấy chẳng lỗi gì, dùng binh không phải đạo, vả nếu dụng binh, việc được tất át lấy cái oai vua, khi ấy chẳng phải giúp vua nữa. Dụng binh không đặng thì dùng lời, ta xem các đạo quân lớn đều tập trung cả ở các đất ven sông Hồng, sông Đuống, từ đó mà lựa cách đối đãi. Nay các tướng nghe lệnh !<br />
<br />
- Rõ !<br />
<br />
- Trinh Tú, Đinh Điền dẫn theo 500 người giả trang thành người buôn, tiến vào các đất Ái Châu, Hoan Châu, Nhật Nam, dùng lời phải mà nói với các hào trưởng để họ được an. Nguyễn Bặc dẫn theo vài anh em, ra với Phạm Bạch Hổ, truyền lại ý của ta cốt sao cho ông ấy dùng thế của mình kết với Phạm Lệnh Công thành gọng kìm mà kiềm tỏa các đạo quân lớn. Lưu Cơ dẫn theo vài anh em, ra kinh đô, gặp cho bằng được vua, thêm lần nữa trao thư của ta.<br />
<br />
- Rõ !<br />
<br />
- Tốt lắm ! các tướng đi sớm, về sớm.<br />
<br />
***<br />
<br />
Trinh Tú, Đinh Điền y lệnh dẫn theo 500 người từ Hoa Lư tiến vào đất Ái Châu, đi đến thôn Vạn Diệp thì bỗng đâu có người ra chặn đánh, Trịnh Tú đứng ra phân trần :<br />
<br />
- Chúng tôi là người buôn từ Hoa Lư vào, thuận đường đi qua chốn đây, hà cớ chi lại vậy đánh ?<br />
<br />
Hào trưởng đất ấy là Nguyễn Tấn, nghe ra giọng không phải người vùng mình nên bảo kẻ dưới buông vũ khí, rồi nói :<br />
<br />
- Xin lỗi các vị, chỉ vì gần đây hào trưởng đất bên là Hồ Công mộ quân tuyển lính thường qua chổ chúng tôi cướp phá, nên chúng tôi phải lo lấy thân mình.<br />
<br />
Nguyễn Tấn lại mời bọn Trính Tú, Đinh Điền vào nhà, Trinh Tú nhân đó hỏi ngọn nguồn cớ sự, sau lại nói thật thân phận rồi hứa giúp dân Vạn Điệp.<br />
<br />
Hôm ấy, quân Hồ Công lại đến, Trinh Tú bảo Nguyễn Tấn cùng trai tráng ra cự như bình thường, còn mình và Đinh Điền vòng ra sau đánh úp, quân Hồ Công thua chạy, tự đó chẳng còn dám tới. Tú lại đem lời phải mà nói với Nguyễn Tấn, Tấn mang ơn, tin theo chẳng nghi.<br />
<br />
Đinh Điền, Trịnh Tú kẻ có dũng người có mưu, đi 3 năm thì khắp hết đất Ái, Hoan, khi thương thuyết, khi ra tay giúp mà an hết các hào trưởng.<br />
<br />
***<br />
<br />
Nguyễn Bặc y lệnh, tìm đến gặp Phạm Bạch Hổ, Hổ mừng ra đón, lại hỏi :<br />
<br />
- Lần này ngươi ra chắc lại mang ý chủ tướng ngươi ?<br />
<br />
Nguyễn Bặc truyền lại ý Bộ Lĩnh, Bạch Hổ phục lắm, liến tán :<br />
<br />
- Ta thật chẳng lầm, ngoài Ngô Vương nay chỉ còn Bộ Lĩnh đáng cho ta theo, chỉ tiếc không có được duyên ấy, ngươi về nói lại, chuyện đó ta sẽ tận sức mà làm.<br />
<br />
Nói làm liền, Bạch Hổ sai quân đến trấn ở những chổ giáp ranh giữa các đạo quân lớn, lại gửi thư cho Phạm Lệnh Công, Lệnh Công cũng sai cháu mình là Phạm Hạp và Phạm Cự Lang làm như vậy. Các đạo vì sợ thế nhà họ Phạm, đành ở yên không dám xâm lấn nhau.<br />
<br />
***<br />
<br />
Lưu Cơ y lệnh, ra đến Cổ Loa xin gặp vua, vua bằng lòng, Cơ trình thư lên vua, thư viết :<br />
<br />
- Ví như cha chẳng phải đạo, nên con chẳng thành người tốt, nay dùng roi vọt mà trách mắng, người con chẳng phục lại hận cha thêm. Cũng thế, 10 năm nay, Bình Vương, Sách Vương khiến dân oán khắp nơi phải mộ quân mà giữ lấy thân mình, nay vua dùng binh mà phạt các thôn ấp ấy, thời họ chẳng phục, chi bằng vua làm lợi cho dân, dân nhận được đức của vua tất buông đao bỏ kiếm một lòng tin theo. Đôi lời từ Bộ Lĩnh, mong vua được ý quên lời.<br />
<br />
Vua vốn mang ơn Lĩnh, biết Lĩnh tài trí hơn người lại thấy lời ấy chẳng sai, nên tự đó học đức Ngô Vương mà gia ơn thiên hạ.<br />
<br />
***<br />
<br />
Kế hay của Đinh Bộ Lĩnh thành, dân nước được yên. Chẳng ngờ lại có biến.<br />
<br />
Xem hồi sau sẽ rõ.<br />
<br />
<b style="color: #4e2800;"><span style="color: red;">Click vào đây để xem các tập</span></b><br />
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-nhat.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 1</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-2.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 2</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-3.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 3</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-4.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 4</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-5.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 5</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-6.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 6</a></div>
<div>
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-7.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 7</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-8.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 8</a></div>
<div>
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-9.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 9</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-10.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 10</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-11.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 11</a></div>
</div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-86851209480573830552013-11-11T19:09:00.001-08:002013-11-11T19:27:59.383-08:00Loạn Thế Lộ Chân Long, hồi thứ 7<div class="post-body entry-content" id="post-body-6649835034660708853" itemprop="description articleBody" style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 1.4; position: relative; width: 578.4000244140625px;">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Ngô Xương Ngập lúc còn nương chổ Phạm Lệnh Công, được ông gả cháu gái là Ngọc Dung cho, Ngọc Dung sinh cho Ngập một đứa con trai đặt tên là Ngô Xương Xí, Ngập được Xương Văn đón về kinh, lên ngôi vua, Ngập lập Xí làm thế tử, Phạm Man lúc ấy cũng theo Ngập về kinh, được Ngập phong cho làm Tham Chính Đô Đốc. Do bị ám ảnh chuyện bị Tam Kha phế ngôi lần trước, Ngập chẳng những không biết ơn Xương Văn mà cậy mình làm trưởng lại ỷ thế nhà họ Phạm, hiếp đáp Xương Văn, cuối cùng chẳng cho Văn chấp chính, một mình xử lý chính sự.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Ngập vốn bất tài, lại ưa nịnh, không nghĩ chuyện xưa bọn Lý Bình Xử, Dương Huy, Lê Hựu hại mình, ngược lại rất tin dùng. Một hôm bọn ấy tấu rằng:</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Vua có biết bây giờ trong dân gian nói gì không ?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Họ nói gì ?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Họ nói nước đang có 3 vua ?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Những ai là ba ?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Tâu vua ! là Thiên Sách Vương, Nam Tấn Vương và Vạn Thắng Vương.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Ai là Vạn Thắng Vương ?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Muôn tâu, chính là Đinh Bộ Lĩnh, con của Đinh Công Trứ, muôn tâu, Lĩnh từ lâu đã mộ quân ở Hoa Lư, thanh thế rất lớn. Vua nên đem đại quân đến mà trừ đi kẻo họa về sau.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Ngập lúc ấy nhớ chuyện ngày xưa Ngô Vương yêu Lĩnh hơn cả mình, nay lại nghe chuyện này thì giận lắm. Bèn hỏi:</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Lĩnh không phải người dễ đối phó, các ngươi có cách gì trừ được ?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Lý Bình Xử đứng ra nói:</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Lĩnh có con nhỏ 7 tuổi là Định Liễn, nay thần xin đến đó, đòi Lĩnh giao đứa bé làm con tin, có được đứa bé ấy, vua dùng nó mà uy hiếp Lĩnh tất hắn chịu hàng.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Ngập nghe kế ấy, sai Lý Bình Xử đi ngay, Xử dong ngựa xe đến Trường Yên, lính gác chòi canh thấy từ xa về báo với Bộ Lĩnh, Lĩnh khi ấy trong lòng không vui nói với Nguyễn Bặc, Lưu Cơ:</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Xử là đứa nịnh thần, hắn đến tất chỉ mang theo thị phi, ta trong lòng nhiều phiền, nay nhân trong vùng có cọp về quấy dân, ta lên rừng 1 chuyến, các ngươi ở lại bày cách tiếp hắn cho khéo.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Nguyễn Bặc, Lưu Cơ vâng mệnh, không cho người ra đón Xử, Xử ỷ mình là quan triều đình, cho lính thốc ngựa thẳng đến căn cứ của Bộ Lĩnh, tới nơi, thấy cơ quan bày bố quái dị, lính canh nghiêm cẩn chẳng chểnh mảng khắc nào, Xử đến cũng chẳng liếc nhìn lấy một cái, lúc này bỗng Xử thấy run trong lòng. Đến trại chính</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">thấy có hai người ra đón, ai nấy đều cao lớn vạm vỡ, uy dũng khác thường, Xử lúc này càng thêm run, hắn hỏi:</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Trong hai người ai là Đinh Bộ Lĩnh?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Tôi là Nguyễn Bặc, đây là Lưu Cơ, chúng tôi là kẻ hầu của Đinh Bộ Lĩnh, chủ tôi lên rừng bắt cọp chưa về, nên chúng tôi ra tiếp ngài.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Xử hồn phiêu phách tán, tự nghĩ đây chẳng phải chổ để mình lên mặt cao giọng, bèn nhẹ nhàng nói:</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Không sao, ta đợi được, cũng không gấp gì !</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Vậy để chúng tôi, sắp xếp chổ ở cho ngài.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Nguyễn Bặc, Lưu Cơ không dẫn Xử thẳng đến trại khách, mà vòng qua chổ quân sỹ tập luyện, Xử thấy quân sỹ đông đảo, ai nấy đều rắn chắc khỏe mạnh, binh khí món nào cũng rành, theo lệnh di chuyển tăm tắp chẳng sai, thì chẳng còn chút khí nhuệ nào nữa, như sên nghe bước chân voi.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Xử lưu lại hai ngày, đến ngày thứ ba khi đang đi trong doanh dò xét cơ quan, bổng thấy một thanh niên cơ bắp cuồn cuộn, ngực để trần, đầu chít khăn, vai vắt ngang một con cọp, bước bộ thoăn thoắt, bèn ra hỏi :</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Phải chăng đây là Vạn Thắng Vương ?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Ồ không, tôi là Đinh Điền, kẻ hầu của Đinh Bộ Lĩnh, chổ chúng tôi không có ai là Vạn Thắng Vương cả. </span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Xử thất kinh, tất tả về trại chính toan bái biệt, đến trại chính đã thấy ba người đứng trước cổng, Nguyễn Bặc, Lưu Cơ chắp tay hầu hai bên, ở giữ là một người vô cùng oai dũng, thân cao tám thước, tóc búi gọn lên cao, trán rộng, mặt chữ điền, mắt sáng như sao, khí lượng cang cường, người đó mỉm cười cất tiếng như sấm :</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Xử đại nhân sao biết ta về mà đến gặp ?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Ngài là Đinh Bộ Lĩnh ? - Xử bối rối hỏi lại -</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Đích thị. Mời Xử đại nhân vào trại nói chuyện.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Lĩnh dẫn Xử vào trại, chia chủ khách ngồi đâu vào đấy, Lĩnh lại hỏi :</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Ngài đến, chắc mang theo lệnh vua chăng ?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Ồ không, không, không có lệnh gì, là tôi đến báo tin cho ngài thôi.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Tin gì hệ trọng mà khiến Xử đại nhân đây phải đích thân nhọc nhằn ?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Ngài không biết đấy thôi, Thiên Sách Vương mới lên ngôi, tính đa nghi, thấy ngài chiêu binh mãi mã, cho là mưu phản, nên có ý đem đại quân đến, tôi báo để ngài liệu tính trước.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Cảm ơn ngài có lòng như thế, ta đây 12 năm nay chẳng có nửa bước ra ngoài đất này, chuyện trong nước trong cung chẳng biết gì, làm sao có mưu phản được, phiền ngài về nói lại với vua như thế, chắc vua chịu nghe.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Tôi nào phiền chi, chỉ e, Sách Vương đa nghi vốn sẵn, tính độc đoán chẳng lấy lời thật làm phải.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Hay như vầy, ngài về cung, mang theo con ta là Đinh Liễn, nói với vua nhận nó làm tin.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Xử lúc này mở cờ trong bụng, nhưng lại sợ Bộ Lĩnh thử mình nên vờ nói:</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Như thế sao được, lỡ vua chẳng chịu, hại đến con ngài, tôi làm sao gánh.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Xử đại nhân chơ lo, đứa con này tuy ta yêu, nhưng vua đến, cả ta và nó đều chết, nếu quả thực vua không chịu thì coi như số nó sớm tận, nào hệ gì đến ngài.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Xử lúc ấy mới an tâm, nhận lấy lời rồi mang theo Đinh Liễn về cung ngay. Qua cổng thành Cổ Loa rồi mới hoàn hồn, nhưng sợ bẽ mặt nên vào gặp vua tấu:</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Tâu vua, thần đến Lĩnh sợ lắm, vội giao con theo lệnh, nay vua kéo quân đến phạt tất xong.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Sách Vương nghe thế, bàn với Tấn Vương đem quân đánh Hoa Lư, Tấn Vương nghĩ đến ơn Bộ Linh khi trước tìm lời can ngăn chẳng được, bị Sách Vương ép mấy lần nên đành phải theo.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Mùa thu năm 951, Thiên Sách Vương và Nam Tấn Vương mang 1 vạn đại quân tiến đánh Hoa Lư. Hành quân độ nửa tháng thì tới Hoa Lư, đến nơi thấy cổng thành đóng kín, trên thành tinh kỳ ngợp trời, lính đứng canh rất nghiêm cẩn, thấy thế, Tấn Vương bàn với Sách Vương nên cho đóng quân lại rồi tìm đối sách.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Phần Đinh Bộ Lĩnh, Xử đi rồi mới cùng bàn với các tướng, Lĩnh nói :</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Đinh Liễn là đứa con ta yêu, để nó chịu khổ ta chẳng đành, nhưng con ta khổ mà sự được yên, dân chẳng lụy thì cũng đáng, chỉ e Xử là đứa tráo trở, về kinh xàm tấu, Xương Ngập chẳng dũng chẳng mưu dễ nghe lời ấy mà kéo quân đến, khi đó các ngươi nghĩ nên làm sao ?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Quân ta tuy chẳng đông bằng quân triều đình, nhưng một có thể địch hai ba, Trường Yên núi non hiểm trở, quân ta quen, quân triều đình chẳng quen, dựa vào đó ta đánh chơi cũng lui được - Lưu Cơ nói -</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Nguyễn Bặc, ý ngươi sao ?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Thuộc hạ chẳng có chủ ý nào, nhưng những lời chủ tướng nói khi trước thuộc hạ vẫn ghi trong lòng, chưa loạn, đừng làm cho loạn.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Lúc ấy bỗng đâu có một người trẻ tuổi tướng mạo khôi ngô, thế bộ nho nhã như một văn sỹ bước vào thi lễ với Bộ Lĩnh, trông ra thì là Trịnh Tú, Trịnh Tú vốn cũng trong đám nhỏ xưa chăn trâu ngày xưa, về sau theo gia đình đi xứ khác, nay nghe Bộ Lĩnh gặp nguy mà về. Gặp lại Trịnh Tú ai nấy đều vui, Lĩnh biết Tú là người thông minh, bụng nhiều kế hay, liền thuật lại chuyện đang bàn rồi hỏi ý Trịnh Tú, Tú đáp :<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">-Sách Vương độc đoán, độc đoán sinh nóng vội, nếu muốn đánh, hắn tất đánh ngay, bây giờ là cuối thu, nếu ta không muốn đánh, cự đến đông tất quân triều đình phải rút, còn như muốn đánh thì như Lưu Cơ nói, bố binh mai phục những chốn hiểm yếu, chỉ một trận mà lui.<o:p></o:p></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">-Hay lắm, các ngươi nói đều có những chổ hợp ý ta, như Nguyễn Bặc nói, chưa loạn không nên làm cho loạn, vì sao ? Ngập và Văn mới lên làm vua, lòng người từ hoang mang lại được gieo hy vọng, ta phá đi chẳng đúng đạo, dẫu cho Ngập, Văn làm vua dân khó nhờ, nước khó thịnh. Vậy nên triều đình muốn đánh, ta không muốn. Lại như Lưu Cơ nói, ta cho bày binh các nơi hiểm yếu, nhưng chỉ để thủ và phô trương thanh thế mà thôi, lúc đó quân triều đình muốn cũng chẳng dám đánh, cứ thế chẳng đợi đến đông cũng sớm rút về.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Lại nói Sách Vương và Tấn Vương, sau khi bàn định, thấy chẳng thể tiến vào bằng đường chính, liền chia quân làm hai đạo, Sách Vương dẫn 5 ngàn quân tiến vào phía tây, Tấn Vương dẫn 5 ngàn quân tiến vào phía đông, hai đường ấy đều phải đi qua những chổ mà hai bên là núi cao.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Khi Tấn Vương mang quân đến, tiền binh báo phía trước có chướng ngại vật, vua tế ngựa lên xem, thấy các cây gỗ to đều như bắp chân người được vát nhọn cột chéo vào nhau thành thế chạng, các chạng lại kết với nhau bằng các thanh gỗ dài thành một hàng, mỗi hàng giăng từ bên này này đường qua bên kia đường, có mười hàng như thế. Vua chưa biết nên thế nào thì lính hai bên vách núi trổ ra, lại có một đạo tiễn binh dàn hàng ngay giữa đường cách các hàng chướng ngại khoảng một trăm thước, thấy quân chẳng thấy tướng, quân ấy lại đứng yên bất động, không có ý gì là sẽ đánh, đó là khi quân triều đình chưa bước qua chướng ngại vật. Tấn Vương hiểu dụng ý, biết chẳng qua được, bèn rút quân về trại.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Tấn Vương về trại chẳng bao lâu thì Sách Vương cũng tức tối tế ngựa vào thẳng trại chính. Sách Vương thuật lại đúng những gì mà Tấn Vương thấy, Sách Vương hậm hực nói:</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">-Chúng tiến chẳng tiến, lùi chẳng lùi, đánh chẳng đánh, hàng chẳng hàng, cứ như lấy dao kề cổ mà chẳng đâm chẳng cứa cũng chẳng lơi tay lấy một khắc, thấy quân không thấy tướng, chẳng biết dao ấy cứa cổ mình lúc nào, thật tức chết. </span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">-Ấy là dụng ý của Định Bộ Lĩnh, rằng ông ta không có ý phản, nhưng nếu phải đánh thì ông ta cũng không sợ. Thiết nghĩ ta nên rút quân về, phong cho Lĩnh là thứ sử đất ấy, chắc ông ta phục mà chịu lệnh triều đình.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">-Không được, ta đã kéo đại binh tới đây, chẳng thế về không, ngay mai đến trước thành dùng mạng con hắn mà đe, ta không tin hắn không lộ mặt.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Tấn Vương biết ngăn chẳng được, đành im lặng.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Sáng hôm sau, đại quân của hai vua vừa tới, đã thấy Bộ Lĩnh cùng các tướng đứng đủ trên thành, Sách Vương trỏ vào Bộ Lĩnh quát :</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">-Bộ Lĩnh, xưa cha ngươi cùng tiên vương ta vào sinh ra tử, sao nay ngươi chẳng theo đức ấy ?</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">-Cha tôi khi ấy thấy nước gặp nguy chẳng thể ngồi yên, lại thấy Ngô Vương tài chạm trời, đức thấm đất nên mới theo về tử sinh chẳng ngại, tôi nay cũng nối chí cha mình chỉ có điều chưa có dịp đó thôi.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">Sách Vương biết Bộ Lĩnh có ý cho rằng mình kém tài, tức tối mắng lại:</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">-Nước có vua, ngươi là dân trong nước, sao chẳng chịu mệnh trên, lại mộ quân cát cứ, ấy chẳng phải chuyện vô đạo hay sao ?</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">-Vua phải đạo vua, dân phải đạo dân, xưa trạch đức Ngô Vương trải khắp thiên hạ, năm đó Người đi trị thủy, nhân tiện ghé đất Trường Yên này, dân mừng như hội tết, tôi mang kiệu lớn ra rước Người, vì sao ? Vì ấy là vị Vua phải đạo, vua phải đạo thì chỉ vực ta nhảy, chỉ núi ta trèo, nay Sách Vương mắng tôi vô đạo, dám hỏi đạo của Sách Vương thế nào?</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">-Ngươi muốn phản chăng?</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">-Ở đây ai chẳng biết tôi từ khi về đất này chưa có nửa bước ra ngoài, hai vua vô cớ mang quân đến đòi đánh, ta chẳng cự lại, đấy nào phải hành vi của kẻ mưu phản.</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">-Không mưu phản sao có danh Vạn Thắng Vương?</span></div>
<div class="MsoNormal">
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span></div>
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;">-Cái đấy tôi chưa từng nghe đến, không biết Sách Vương nghe ai gọi thế?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Là người dân gian truyền thế.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />- Sao vua không tìm dân gian lại tìm tôi, có lý nào thế được.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Sách vương bí lời chẳng biết làm sao, tức giận quát lính trói Đinh Liễn mang lên phía trước, lại trỏ Bộ Lĩnh nói:</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />-Bây giờ con ngươi trong tay ta, ta treo nó lên, ngươi hàng hay không hàng, cũng là câu trả lời cho con ngươi sống hay chết !</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Đinh Bộ Lĩnh vung giáo lên, nói rất to, giọng đầy giận dữ:</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />-Đại trượng phu chỉ lo thực thi chí lớn, lập công danh, há đâu bắt chước bọn đàn bà mà thương con trẻ.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Rồi quát:</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />-Cung thủ đâu, đem cung ra, nhằm Đinh Liễn mà bắn cho ta!</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Đinh Liễn biết chắc mình sẽ chết, giữ thật thẳng người, uy nghi, mặc dù, người bị kéo ra như xé thịt. Liễn nghĩ rằng, cha mình thà tự cho bắn mình chết còn hơn là để người giết.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Cung thủ vừa rút tên ra nhằm vào Đinh Liễn. Có vài phát tên đầu tiên đã vút ra, nhưng chỉ đi sát người mà không trúng.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Sách Vương kinh hoàng nói:</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />-Đinh Bộ Lĩnh dám bỏ cho con chết thật ư?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Tấn Vương vốn là người trọng nghĩa khí, biết nếu bức Đinh Bộ Lĩnh thì chỉ chuốc lấy thù oán sâu sắc thêm, nên nói với Thiên Sách Vương:</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />-Ta treo con hăn lên là muốn để hắn dứt ruột, thương xót, đầu hàng cho chóng vánh, nào ngờ bụng dạ Đinh Bộ Lĩnh tàn nhẫn, coi con đẻ như người dưng, thì treo, thì giết phỏng có ích gì?</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Rồi sai thôi không treo Đinh Liễn lên nữa.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Đúng lúc ấy có lính hỏa tốc đến báo với hai vua :</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />-Tâu hai vua, ở kinh đô có tin Dương Tam Kha đang kéo quân ra đòi lại ngôi. </span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Sách Vương, Tấn Vương hốt hoảng chẳng kịp nói thêm với Bộ Lĩnh lời nào, lệnh cho hậu quân đổi thành tiền quân, cấp tốc về thành. Quân vừa rút, các vua vừa tế ngựa lên chổ tiền quân, để người dẫn Đinh Liễn đi phía sau. </span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Quân triều đình đi được hai dặm thì bỗng đâu phía hậu quân có một đàn trâu đến ngàn con chạy băng qua làm rối loạn đội hình, giữa đám trâu ấy có một tráng sỹ đầu chít khăn, mình ở trần cưỡi con trâu lớn nhất.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Trâu chạy qua, tráng sỹ ấy vụt xuống cắp lấy Đinh Liễn, lẩn vào đàn trâu chạy mất, tráng sỹ ấy không ai khác chính là Đinh Điền.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Lính đến báo cho hai vua có người bắt mất Đinh Liễn, 2 vua đang lo sự lớn ở kinh đô nên cũng không truy cứu.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />***</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br />Liệu Dương Tam Kha có soán được ngôi họ Ngô lần nữa ? Xem hồi sau sẽ rõ.</span><br />
<span style="font-family: Arial, Helvetica, sans-serif;"><br /></span>
<b style="color: #4e2800;"><span style="color: red;">Click vào đây để xem các tập</span></b><br />
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-nhat.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 1</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-2.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 2</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-3.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 3</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-4.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 4</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-5.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 5</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-6.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 6</a></div>
<div>
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-7.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 7</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-8.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 8</a></div>
<div>
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-9.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 9</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-10.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 10</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-11.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 11</a></div>
</div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-22499501340594852322013-11-11T19:07:00.004-08:002013-11-11T19:28:24.439-08:00Loạn Thế Lộ Chân Long, hồi thứ 6<div class="post-body entry-content" id="post-body-1710594815130814379" itemprop="description articleBody" style="font-size: 15.199999809265137px; line-height: 1.4; position: relative; width: 578.4000244140625px;">
<span style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;"> Phạm Lệnh Công chở che Xương Ngập, Xương Văn phế Tam Kha đón anh về.</span><br />
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Lại nói chuyện Ngô Xương Ngập, sau khi trốn khỏi thành Cổ Loa, cùng người của của mình tìm đến nương chổ Phạm Lệnh Công ở Đăng Châu. Phạm Lệnh Công, tên úy là Phạm Chiêm, là con của Phạm Chí Dũng, Hồng châu tướng quân dưới thời Tiết Độ Sứ Khúc Thừa Dụ, Khúc Hạo. Khi Công Tiễn hại Dương Đình Nghệ cầu viện Nam Hán, ông cho con mình là Phạm Bạch Hổ đến tương trợ Ngô Quyền, phần ông về sau nhận được thư của Ngô Quyền tự mình đưa quân về phía đông bắc dựa vào núi non bày thế phòng phủ ngăn không cho Lưu Cung đưa quân tiếp viện. Ngô Quyền lên ngôi phong cho Pham Lệnh Công làm Đông Giáp tướng quân, Phạm Lệnh Công đối với Ngô Vương một mực trung thành, nay thấy Tam Kha phế nhà Ngô lại truy đuổi con đích của vua liền tận sức che chở. </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Tam Kha sai Đỗ Cảnh Thạc đuổi bắt Xương Ngập, Thạc mới đầu chẳng nghe, sau chẳng muốn rước phiền bèn miễn cưỡng mang quân đi. Phạm Lệnh Công biết Thạc mang quân đến đòi Xường Ngập liền sai con cả là Phạm Man dẫn Xương Ngập vào động núi Hun Sơn Đào ẩn náu, còn mình bày bin đón Thạc. </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Thạc đến, Phạm Lệnh Công tế ngựa ra nói: </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Chỉ huy sứ đến thăm ta sao lại mang nhiều quân như thế ?</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Tôi theo lệnh vua đi bắt Xương Ngập, biết Ngập náu ở đây nên đến đòi. -Thạc trả lời-</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Dám hỏi, vua ấy là vua nào? Xương Ngập lại là ai ?</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Thạc biết ý, cả thẹn không trả lời. Bấy giờ Phạm Lệnh Công mới đưa tay ra hiệu, nhất tề quân lính 2 bên vách núi đứng lên đông như cây rừng, Phạm Lệnh Công ôn tồn nói :</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Chỉ huy sứ có biết cách bày binh này có từ đâu không ?</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Tôi kiến thức hạn hẹp, mong Đông Giáp tướng quân chỉ cho chổ hay.</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Ngày trước, Lưu Cung đem quân sát biên giới chờ tiếp viện con, Ngô Vương gửi thư cho ta bảo ta đem quân đến cự, lại chỉ cho ta các bày binh này. Trận ấy hệ trọng lắm, Lưu Cung đem quân vào được, đại quân ta rơi vào thế gọng kìm tất bại, Ngô Vương bảo ta kén những người dũng cảm, cho đóng trên trên vách núi, hễ thấy giặc tiến vào thì nhất tề lao xuống, dùng giáo mà đâm, quân lao từ trên núi xuống thì chạy rất nhanh chẳng thể dừng càng chẳng thể lui, ấy là tinh thần cảm tử. Nay những tráng sỹ trên núi kia chính là những người ta đã kén năm xưa vậy.</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Cảnh Thạc nghe thế biết chẳng thắng đặng bèn cho rút quân. Một thời gian sau, Dương Tam Kha lại sai Thạc đến đòi Xương Ngập, Thạc điểm 5 ngàn quân đi. Thạc đến, Phạm Lệnh Công lại tế ngựa đến hỏi:</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Chỉ huy sứ lại đến, ta lần trước đã nói cùng ông chổ học được từ Ngô Vương, lần này chắc ông sẽ vì ta mà nói chuyện năm xưa cùng Ngô Vương đánh giặc ở Bạch Đằng.</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Thạc lúc này mới nhớ lại hào khí năm xưa:</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Tôi khi đó nghe lệnh Ngô Vương cùng với Xương Ngập phục bên hữu ngạn chờ giặc, năm ấy trời rét đậm, đêm chờ giặc quân sỹ lạnh cóng hết cả, lúc đó Ngô Vương cho người mang áo choàng bằng vỏ cây tới, tự tay Người khoác áo cho binh sỹ, lại dạy tôi: "ta nói 2 ngày nữa địch tiến vào, nhưng có thể chúng cẩn thận mà neo ngoài cửa sông mấy ngày mới vào, quân mai phục trọng nhất là tính kiên nhẫn, muốn kiên nhẫn phải có chí, làm tướng khi ấy phải chịu khó khổ cùng thì chí quân sỹ mới bền". </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Thế ông bày binh ra sao? </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Ngô Vương dạy, mỗi cánh tả hữu kén lấy những người khỏe mạnh nhất cho dàn hàng phía trước đội cung tên, ây là để phong khi giặc có thể dùng thuyền nhỏ mà kịp đổ bộ lên bờ, khi ấy dùng tên bắn ra cho địch phân tâm sau dùng khiên, giáo vừa cản vừa đâm. Những tráng sỹ năm ấy, hôm nay tôi cũng mang theo, chắc phá được thế của Phạm tướng quân. </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Hôm nay ta chỉ một mình đến đón Thạc tướng quân, xác ta có thể bước qua, nhưng Xương Ngập thì tuyệt không thể giao cho ngài.</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Cớ gì tận sức che chở cho Xương Ngập làm vậy ?</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Thạc tướng hỏi thế, ta hỏi lại, xưa ông theo Ngô Vương đánh giặc, được chỉ điểm những chổ hay, sau lại được phong làm chỉ huy sứ, Ngô Vương đối với ông trước sau chẳng bạc, lại nói xưa ông cùng Xương Ngập con đích của Ngô Vương chờ giặc, nay lại đem quân ráo bắt, ấy là cớ làm sao?</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Cảnh Thạc nghe thế, trần tình:</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Thực bụng, tôi đến chỉ là miễn cưỡng, Tam Kha giờ là vua, tuy chẳng phục, nhưng cũng chẳng thể trái lời.</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Nói rồi lại cho rút quân về.</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
***</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Lưu Cơ từ sau khi nhận lệnh của Bộ Lĩnh, cùng 5 người nữa tức tốc đến Cổ Loa, đến nơi liên cho dò la, biết được phủ của Xương Văn nằm ở phía Đông thành. Một đêm Cơ cho người tạo hỏa hoạn ở đằng Tây, còn mình mặc phục của kẻ hầu trong cung tìm gặp Xương Văn. Xương Văn đang chuẩn bị đi ngủ, bất ngờ có người lạ mặt vào phòng, liền hỏi gấp: </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Người là ai, trong số kẻ hầu ta chưa từng gặp ngươi.</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Tôi là ai không quan trọng, có thư này muốn gửi cho ngài, chuyện hệ trọng chớ để lộ - Cơ đáp, đáp xong cũng đi luôn-</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Xương Văn dở thư ra đọc, thư viết: </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Cha ta là Đinh Công Trứ xưa theo cha ngươi là Ngô Vương đánh giặc, cùng chia nỗi lo vận nước, nay ta lại viết thư này mà giải mối lo trong lòng ngươi. Dương Tam Kha phế anh ngươi, nhận ngươi làm con, ta thấy cả ngươi cùng các tướng đều cùng một lòng chẳng phục, lạ rằng ngươi có danh, các tướng có sức sao bấy nay lại chịu ngồi yên ? Nay, Dương Tam Kha sai Chỉ huy sứ Cảnh Thạc đi bắt anh ngươi mấy lần chẳng được, chứng tỏ Cảnh Thạc chẳng có bụng hại con đích tiên vương. Ngươi nên nhân lý ấy, vờ xin Tam Kha theo Cảnh Thạc đi bắt Xương Ngập, ra ngoài thành lấy lời thật dạ mà ngỏ cùng Cảnh Thạc, ông ta sẽ chịu giúp. Vài lời từ Bộ Lĩnh, xem xong thì đốt. </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Xương Văn đọc xong toát mô hôi hột, vội vàng đốt thư đi, cả đêm đó trằn trọc không ngủ được. Sáng ra đến gặp Dương Hậu, nhắc đến Xương Ngập, Dương Hậu khóc ròng, Ngập tuy chẳng phải con Dương Hậu nhưng cả hai bà thương đều đồng như nhau, hết khóc lại van Văn cứu anh về, Văn không cam nhẫn, hạ quyết tâm theo kế của Bộ Lĩnh mà làm. </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Hôm sau thiết triều, Xương Văn xin với Dương Tam Kha được cùng Cảnh Thạc đưa quân tới Đăng Châu, Kha nghe thế mừng trong dạ liền bằng lòng ngày. </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Chẳng lâu sau, Cảnh Thạc, Dương Cát Lợi, Xương Văn điểm binh kéo đến Đăng Châu, ra đến ngoài thành, Xương Văn đứng trước mắt hai tướng rõ nước mắt mà rằng: </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Trạch đức của tiên vương ta thấm khắp thiên hạ, các chính lệnh thi hành không ai là không vui vẻ tuân theo cả. Chẳng may tiên vương ta mất đi. Bây giờ Bình Vương là kẻ bất nghĩa, tự cướp lấy ngôi, tội nào hơn nữa ! Nay hết sai các ngươi đi đánh các ấp, thôn vô tội, lại sai đi bắt con đích của tiên vương, các ngươi làm sao mà phục?</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Bọn Cảnh Thạc, Cát Lợi được lời ấy, liền xin tuân theo Xương Văn. Văn lệnh hai tướng kéo quân về đóng lại trước thành. Lúc đó có quân báo tin hơn năm ngàn quân khác cũng đang đóng ở gần Cổ Loa, Xương Văn thất kinh, tưởng Tam Kha biết kế của mình, liền sai Cảnh Thạc ra xem. Thạc cùng 200 người tế ngựa đến, trông ra thì là quân của Phạm Bạch Hổ.</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Phạm Bạch Hổ từ khi Tam Kha làm chuyện bất đạo, ở yên chổ của mình, chẳng nghe lệnh Bình Vương, tính Hổ lại thích võ nghệ nên chỉ ngày ngày cùng quân sỹ luyện tập. Có hôm, Hổ mở võ đài, nói với quân sỹ ai thắng được Hổ thì trọng thưởng, mấy chục tên lính lần lượt thượng đài rồi lần lượt bị Hổ ném xuống, lúc ấy có một người thân hình vạm vỡ, gương mặt cương nghị, mặc đồ thường dân, đầu chít khăn lên đấu với Hổ. Hai người quần với nhau mãi, cho đến khi cả hai mệt phờ mà chẳng ai dành được thế thượng phong. Tuy thế Hổ phục lắm bèn hỏi người đó là ai từ đâu đến, người ấy thưa:</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Tôi là Nguyễn Bặc, người xứ Trường Yên, là quân dưới trướng Đinh Bộ Lĩnh.</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Phạm Bạch Hổ nghe đến tên Đinh Bộ Lĩnh thì mừng lắm, buột miệng :</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Chẳng trách, chẳng trách !</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Hổ thiết đãi Nguyễn Bặc rất hậu, xong tiệc mời vào trướng chia chủ khách mà ngồi rồi hỏi: </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Ngươi từ Trường Yên ra đây chắc chẳng phải chỉ để thử sức ta, Bộ Lĩnh có lời nào muốn nhắn ta chăng?</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Quả có thế, chủ tướng tôi vốn yêu kính Ngô Vương như cha, từ khi Tam Kha giành lấy nghiệp nhà Ngô thì ăn ngủ chẳng yên, Kha lại chẳng biết đạo làm vua, dân các nơi đều oán, mấy hôm trước chủ tướng tôi sai tôi ra cốt hỏi xem dạ Phạm tướng thế nào ?</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Ta xưa nay không quen nói lời dối, Tam Kha là đồ bất nghĩa, ta muốn trị tội hắn, chỉ hiềm dân nước mới yên động binh chẳng đặng.</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Được lời ấy của Phạm tướng quân thì coi như mọi sự đã thành 1 nửa rồi. </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Nguyễn Bặc đem hết kế của Bộ Lĩnh nói rõ cho Bạch Hổ nghe, nghe xong Hổ vỗ đùi mà rằng: </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Ngoài Ngô Vương, chỉ còn Bộ Lĩnh đáng cho ta theo thôi. Ngươi về nói lại với chủ tướng ngươi, y hẹn ta sẽ đưa quân về đóng ở gần thành trợ thế cho Xương Văn. </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Nguyễn Bặc bái tạ rồi về Cổ Loa hội với Lưu Cơ mà chưa về thẳng Trường Yên.</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Phạm Bạch Hổ ở lại nhanh chóng điểm binh rồi cũng kéo về đóng ở gần thành, bỗng đâu có tướng dẫn khoảng hai trăm quân tế ngựa đi tới, tướng ấy chính là Cảnh Thạc, Hổ mời Thạc vào trại, cười nói :</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Ông cùng Xương Văn đã đóng quân ở phía Đông rồi chứ?</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Sao ông biết ? -Thạc bị bất ngờ, liền hỏi lại-</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Sao ta lại chẳng biết chứ ! Ông về nói với Xương Văn, để ông và đại quân đóng lại ngoài thành, còn Xương Văn dẫn theo 100 người về thành, trong thành Tam Kha đang đợi nhường ngôi.</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Thạc đem lời ấy về nói lời ấy nói với Văn, Văn nghe theo, đem theo 100 người tế ngựa về thành.</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Lại nói Tam Kha khi ấy đứng trong thành trông ra, thấy hai đạo quân lớn biết là của Bạch Hổ và Cảnh Thạc, lại thấy Xương Văn từ trong ấy đi ra, đoán có biến xảy ra, Kha lật đật chạy vào chính điện, đứng ngay ở cổng. Văn dẫn quân về tới, Kha cho người dàn hàng hai đón Văn, Văn chưa hết lạ thì Kha nói: </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Ta trước thấy anh con kém tài, con lại còn nhỏ nên mới tạm làm vua, nay cũng đã đến lúc trả lại ngôi ấy cho họ Ngô. </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Năm 950, Ngô Xương Văn phế Dương Bình Vương, lên làm vua, lấy hiệu là Nam Tấn Vương, giáng Dương Tam Kha xuống làm Chương Dương Công sai đi giữ đất Hoan Châu. Nam Tấn Vương lập Dương Hậu làm thái hậu, sai người đến Đăng Châu đón Xương Ngập về, được sự chấp nhận của Dương thái hậu, Xương Ngập cũng lên làm vua xưng là Thiên Sách Vương. Khi ấy trong nước có hai vua, đời sau gọi là Hậu Ngô Vương.</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Bọn Nguyễn Bặc, Lưu Cơ thấy tình hình tạm ổn, khi ấy mới kéo nhau về Trường Yên, đem mọi chuyện kể cho Bộ Lĩnh, nghe xong không những không vui mà còn thở dài ảo não. Các tướng thấy thế liền hỏi :</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Nay ngôi đã về đúng chủ, sao chủ tướng còn ưu phiền như vậy ?</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Lĩnh đáp:</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
- Tam Kha bất nghĩa vô đạo, đáng tội chết, chẳng những được sống mà còn cho giữ Hoan Châu ấy chẳng phải lầm to sao ? Lại nữa, một nước hai vua, lòng người biết thuận vào đâu ? Ta xem tuy ngôi về đúng chủ, nước được yên nhưng chẳng thể thịnh, vua lại có ngôi nhưng chẳng xứng làm vua, dân được an nhưng chẳng được nhờ, nghĩ thế mà phiền. </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Đúng lúc ấy có người của triều đình đem lệnh vua đến. </div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
***</div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
<br /></div>
<div style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 16px;">
Lệnh ấy là gì ? Xem hồi sau sẽ rõ.<br />
<br />
<b style="color: #4e2800; line-height: 21px;"><span style="color: red;">Click vào đây để xem các tập</span></b><br />
<div style="line-height: 21px;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-nhat.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 1</a></div>
<div style="line-height: 21px;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-2.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 2</a></div>
<div style="line-height: 21px;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-3.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 3</a></div>
<div style="line-height: 21px;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-4.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 4</a></div>
<div style="line-height: 21px;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-5.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 5</a></div>
<div style="line-height: 21px;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-6.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 6</a></div>
<div style="line-height: 21px;">
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-7.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 7</a></div>
<div style="line-height: 21px;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-8.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 8</a></div>
<div style="line-height: 21px;">
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-9.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 9</a></div>
<div style="line-height: 21px;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-10.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 10</a></div>
<div style="line-height: 21px;">
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-11.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 11</a></div>
<div style="line-height: 21px;">
<br /></div>
</div>
<div>
<br /></div>
</div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-52461307902703599542013-11-11T19:04:00.003-08:002013-11-11T19:28:44.556-08:00Loạn Thế Lộ Chân Long, hồi thứ 5<div class="post-body entry-content" id="post-body-5110618646166967748" itemprop="description articleBody" style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 1.4; position: relative; width: 578.4000244140625px;">
Hồi thứ 5 : Ngô Vương tạ thế, Tam Kha lộng quyền, Bộ Lĩnh lập chí.<br />
<br />
Vua và Bộ Lĩnh gặp lại nhau, cả hai đều xúc động mà cùng chẳng nói, Bộ Lĩnh dùng kiệu rước vua về nhà, khi ấy vua hỏi Lĩnh cắt nghĩa bốn chữ "dân nước làm trọng". Bộ Lĩnh đáp:<br />
<br />
- Vua bảo thần chết, thấy lợi nước lợi dân, thần liền chết. Vua bảo thần chết, thấy hại dân hại nước, thần liền chẳng chết. Vua bảo đi đằng tây, nước và dân đứng đằng tây, thần liền theo hướng tây mà đi. Vua bảo đi đằng đông, nước và dân đứng đằng tây, thần liền theo hướng tây mà đi.<br />
<br />
- Tốt lắm ! Ngươi thấy đất Trường Yên này thế nào ?<br />
<br />
- Tâu vua ! đất này khó vào, khó ra, ở yên thì tốt, vùng vẫy thì khó.<br />
<br />
- Ta phong ngươi là thứ sử Hoan Châu nối lấy nghiệp cha ngươi, ngươi chịu chăng ?<br />
<br />
- Tâu vua ! thần chẳng nhận mình kém tài, nhưng trong mắt người dân lại khác, họ cho đó là theo tục tập ấm mà thôi, tục ấy sẽ hại đến nước, vua nên bãi bỏ, bắt đầu với thần.<br />
<br />
- Tốt lắm Bộ Lĩnh. Xem ra thời gian qua người đã không uổng.<br />
<br />
Bộ Lĩnh lúc bấy giờ đã chẳng kiềm lòng nổi, giọng nửa nũng nĩu nửa rắn rỏi :<br />
<br />
- Những năm qua, lúc nào con cũng nhớ đến người, người đối với con như một người cha thứ 2 vậy.<br />
<br />
Ngô Vương lúc này cũng xúc động rất mạnh, từ lần đầu gặp đã thấy mến yêu đứa trẻ này, vua tiến lại xoa đầu Bộ Lĩnh mà chẳng nói. Ngày hôm sau vua lên đường về kinh, Lĩnh không tiễn lên hang Cát Đùn ngồi một mình, phần vua trên đường về thầm nghĩ trong lòng "đứa bé này quả chí, trí nuốt càn khôn, chẳng trách Công Trứ một mực đưa về nó về Hoa Lư, lại căn dặn phải khi bờ cõi có biến loạn quân can qua mới nên gọi, nhưng e Công Trứ đã có chút nhầm, núi non sao ngăn nổi chí ấy, vả lại nước Nam có một nhân tài như vậy ta mừng còn chưa hết".<br />
<br />
***<br />
<br />
Cạnh sách Đào Áo có sách Bông, sách trưởng ở đó là Lưu Kính thường cự với Thúc Dự, Bộ Lĩnh biết chuyện, cho người phục kích ném trứng gà ung vào người Lưu Kính, sau đó cố tình chạy về phía Đào Áo cho hắn thấy.<br />
<br />
Lưu Kính tức tối kéo mấy chục quân qua trả thù, Bộ Lĩnh dẫn 10 người ra nghênh đánh, được một lúc Lĩnh thất thế phải rút chạy, người của Lĩnh chạy tản đi hết, còn mỗi Lĩnh cứ theo đường chính mà chạy thẳng ra phía sông, Lưu Kính được thế cho đuổi gấp phía sau, đến bờ sông Lĩnh bí đường bèn liều mình nhảy xuống sông.<br />
<br />
Lưu Kính đứng trên bờ một lát lâu chẳng thấy động tĩnh, nghĩ bụng Bộ Lĩnh đã chết toan cho rút quân, bất ngờ từ dưới nước một con rồng vàng trồi đầu lên trợn mắt nhìn Kính. Thất kinh, Kính thụp xuốn vái lạy như tế sao, rồi hớt hải xua quân bỏ chạy như ma đuổi, giữa đường nhất loạt vấp chân vào dây thừng căng ngang mà ngã, bỗng đâu có quân hai bên tả hữu trổ ra đánh, quân Kính đang lúc thần hồn nát thần tính chống chẳng được phải chịu hàng.<br />
<br />
Bộ Lĩnh là người giỏi lặn nổi tiếng từ bé, đầu rồng ấy là do Lĩnh đội lên hù dọa Lưu Kính (sông ấy về sau gọi là sông Hoàng Long), Lĩnh lại cho quân phục sẵn hai bên đường, phủ đất lên dây thừng chờ quân Kính chạy qua mà giật cho ngã rạp.<br />
<br />
Nhân khi Bộ Lĩnh thu phục được sách Bông, Thúc Dự cũng nhường luôn cho làm sách trưởng Đào Áo, lại đứng ra gả vợ cho Lĩnh. Năm ấy Bộ Lĩnh vừa tròn 19 tuổi, làm sách trưởng 2 sách, thanh thế rất lớn. Vợ Lĩnh là Nguyễn Thị, vừa xinh đẹp lại nết na, một năm sau ngày cưới Nguyễn Thi sinh cho Lĩnh một cậu con trai, Lĩnh đặt tên là Đinh Liễn.<br />
<br />
***<br />
<br />
Đúng mùa đông năm ấy (944), cả nước bàng hoàng, sau một cơn bạo bệnh, Ngô Vương đã tạ thế khi mới chỉ 47 tuổi, sự nghiệp xây dựng đất nước còn dang dở. Nhân dân cả nước khóc thương cùng để tang, rồi lập đền thờ khắp nơi.<br />
<br />
Bộ Lĩnh nghe tin ấy, liền 7 ngày chẳng nói một câu, một mình ở suốt trong hang, đến ngày thứ 8 thì cho gọi cho bọn Nguyễn Bặc, Đinh Điền, Lưu Cơ đến, Lĩnh nói :<br />
<br />
- Ta lâu rồi chẳng nghe chuyện ở kinh đô, Ngô Vương mới chỉ làm vua được năm năm, thế chưa bền, Ngô Vương đi rồi chỉ e trước là trong triều sau là trong nước sẽ có biến loạn. Thân làm trai, nước có nguy phải biết lo, nay ta giao cho Nguyễn Bặc và Đinh Điền dẫn thêm mười anh em về kinh do thám tình hình, tường tận mọi sự thì về báo với ta, lúc đó sẽ cùng bàn đối sách.<br />
<br />
<div class="MsoNormal">
Lại nói chuyện Ngô Vương khi còn sống, ở trong triều rất tin dùng Dương Tam Kha, giao cho nhiều quyền hành. Kha cậy mình có công có quyền, lại nghĩ ngôi vua đáng lẽ phải thuộc về họ Dương, thêm nữa lòng y chỉ kính sợ Ngô Vương chứ chẳng xem bọn Xương Ngập, Xương Văn ra gì vì vậy mà ngấm ngầm gầy dựng thế lực, câu kết với bọn Lý Bình Xử, Kiều Tri Hựu, Dương Huy chờ ngày mưu sự.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Từ khi Ngô Vương nhuốm bệnh chẳng thể thiết triều, Kha lại càng lộng quyền, tự cho mình xử lý hết mọi việc chính sự. Ngô Vương tạ thế, ngôi vua truyền cho Xương Ngập, Ngập vốn đầu óc chẳng lanh, chính sự chẳng rành, Kha nhân thế từng bước lấn quyền vua, Ngập sợ lắm.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Một hôm Xương Ngập thiết triều, Kha dẫn theo 10 tên lính đao kiếm có đủ vào cung. Thấy lạ, Ngập hỏi:</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Cậu vào cung sao lại mang theo lính?</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Tiên vương khi sắp mất có nói với ta nếu vua sau kém tài thiếu trí thì phế đi mà tự làm vua –Kha ngang ngược nói-</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Lý nào lại thế? –Ngập nghe thất kinh, lắp bắp hỏi lại-</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Tiên vương nói, nếu vua sau chẳng chịu thoái thì dẫn lính vào cung ắt sẽ tự hiểu. –Kha đe dọa-</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Ngập khi ấy nhìn quanh đưa mắt cầu cứu nhưng các quan đều điệu bộ sợ sệt làm ngơ, lại nghĩ các tướng Bạch Hổ, Công Hãn, Cảnh Thạc thì đang ở xa, bí thế đành chịu nhường.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Đầu năm 945, Dương Tam Kha, phế Xương Ngập, lên làm vua, lấy hiệu là Dương Bình Vương, lại nhận con thứ của Ngô Vương là Xương Văn làm con nuôi. Xương Văn vốn thông minh nhưng còn trẻ lại là con thứ nên chả có thế lực gì cam chịu nghe theo sắp xếp của Kha.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Một hôm Văn lén lút đến gặp anh mình là Xương Ngập mà rằng:</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Cha chúng ta một đời anh hùng, vì dân vì nước mà ruổi quân bốn phương làm nên đại nghiệp, chẳng thế để đại nghiệp ấy bị hủy chỉ trong một đời. Cha mất chưa lâu, các tướng tang cha xong vưa ra khỏi kinh đô cậu đã vội phế ngôi của anh, chắc chắn là đã toan tính từ lâu.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Em nói bây giờ phải tính làm sao? –Ngập hỏi lại-</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Các tướng một lòng theo cha, ắt chẳng phục việc cậu làm, cậu vì sợ các tướng quay lại hỏi tội nên mới nhận em làm con nuôi như lấy giáp che thân, còn anh chắc cậu chẳng để yên. Anh nên cùng một số người thân tín lặng lẽ mà ròi kinh, em ở lại sẽ nghĩ cách lấy lại nghiệp cha, khi ấy sẽ đón anh về.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Xương Ngập cho lời ấy là phải, liền trong đêm cùng hơn 10 người lẻn ra ngoài trốn đi.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Về phần Bạch Hổ, Công Hãn, Cảnh Thạc, biết chuyện Tam Kha phế vua, trong bụng chẳng phục nhưng cũng không muốn dấy binh, ai ở yên chổ ấy, tự đó chẳng chịu nghe lệnh triều đình nữa.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Nguyễn Bặc, Đinh Điền để lại mấy người tiếp tục nghe ngóng tình hình, còn mình rồi về lại Trường Yên đem mọi sự kể cho Bộ Lĩnh. Nghe xong, Lĩnh trừng mắt giận dữ mắng:</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Tên khốn Tam Kha, những lời khi trước hắn mắng Công Tiễn nay lại vận hết vào thân hắn, đúng là mò kim đặng được lại chìm trong dạ người.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Bây giờ chúng ta làm gì tiếp theo? –Nguyễn Bặc hỏi-</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Ngô Vương làm vua chỉ được 5 năm, thế họ Ngô chưa bền, lòng người có Ngô Vương chẳng có họ Ngô, lại nữa, nước ta ngàn năm theo thói của bọn phương Bắc bị chia làm nhiều châu quận, ai ở yên chổ ấy chẳng kết vào nhau, nhờ tài đức Ngô Vương mà chung nhìn một hướng nhưng tập thói cũ hãy còn. Nay Ngô Vương mất đi, Tam Kha tự ăn lại chổ mình đã nhổ, lòng người tất ly tán, ta nghĩ rồi đây đất nước sẽ chia năm sẻ bảy. Nếu điều đó thực xảy ra, chúng ta phải gánh trọng trách. Các ngươi mau cho loan tin mộ quân, chúng ta sẽ lập cứ ở đất Hoa Lư này.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Tin Lĩnh mộ quân truyền đi, phụ lão trong vùng rỏ tai nhau “người này khí lượng cang cường, nay không theo sau hối chẳng kịp” liền thuận tình cho con em mình theo về dưới trướng Bộ Lĩnh. Những sách chẳng phục, Bộ Lĩnh mang quân đến vừa đánh vừa dụ, đánh đâu được đấy, dân các nơi khi ấy gọi Lĩnh là Vạn Thắng Vương.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Chẳng bao lâu, Đinh Bộ Lĩnh làm chủ toàn đất Hoa Lư, quân số lên đến mấy ngàn, Lĩnh cho quân xây thành đắp lũy, dựng chòi canh ở các chổ hiểm yếu, lại chia quân thành nhiều chủng đạo, mỗi chủng đạo lại chia thành nhiều đội, luân phiên nhau khi lên cứ luyện tập, lúc ở nhà làm ăn bình thường, cứ như thế ở yên trong đất ấy liền mấy năm không lấn chân ra ngoài nửa bước.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Nuôi quân lâu chẳng dùng, Lưu Cơ thấy nóng ruột, một hôm đem cái nghĩ ấy hỏi thẳng Bộ Lĩnh:</div>
<div class="MsoNormal">
-Quân đã đủ, võ nghệ các món đã rành, thế trận các loại đã nhuyễn, dám hỏi sao chủ tướng không cho kéo ra kinh đô hỏi tội Tam Kha, trả ngôi cho nhà Ngô ?</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Bộ Lĩnh cười đáp:</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Cuối cùng thì cũng có người chịu hỏi, nhân đây các ngươi nói ra hết suy nghĩ của mình cho ta nghe.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Tôi cũng có thắc mắc giống Lưu Cơ vậy –Đinh Điền nói-</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Tôi thì lại nghĩ, trước chúng ta mộ quân là để phòng cái nguy nước loạn, nay sự ấy chưa xảy ra thì chưa phải lúc dấy binh. –Nguyễn Bặc nói-</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Đúng như Nguyễn Bặc nói, nhưng phải hiểu cho sâu hơn nữa, các ngươi theo ta, phải biết chí của ta, biết chí của chủ tướng rồi mới theo đó là đạo của người trí. Nay ta nói thêm cho các ngươi, thế nào là “dân nước làm trọng”, ấy là khi làm gì cũng nghĩ đến cái lợi cái hại cho dân cho nước trước tiên, chứ không phải cậy mình có sức, muốn gì làm nấy. Chúng ta đang nói chuyện hệ trọng thực sự chứ chẳng còn là chơi trận giả như ngày xưa nữa. Tam Kha là vua, tuy chẳng phục nhưng dân hãy còn được yên, để lâu không được, nhưng chẳng thể vội. Sức chúng ta nay có thể phế được Kha, nhưng trong mắt người chúng ta hãy còn là những đứa trẻ ranh, trẻ ranh có thể động binh kéo ra kinh đô được há kẻ khác lại chịu ngồi yên. Như vậy chẳng phải chưa loạn, làm cho loạn sao?</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
-Chẳng lẽ ngồi đợi mãi? -Lưu Cơ hỏi lại-</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Tất nhiên chẳng thể đợi mãi, Kha từ ngày lên ngôi, làm lòng người chẳng đồng, lại chẳng biết phận làm vua khiến nước mỗi lúc một suy, phế Kha bây giờ chỉ có Xương Văn làm lòng người mới thuận. Nay ta giao cho ngươi cùng 5 anh em, sáng mai tức tốc mang thư này của ta về Cổ Loa tìm cách trao tận tay cho Xương Văn. Chuyện hệ trọng, ngươi làm cho khéo kẻo lộ thì hỏng việc.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
************</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Thư ấy nói gì? Liệu Lưu Cơ có gặp được Xương Văn? Xem hồi sau sẽ rõ.<br />
<br />
<b style="color: #4e2800;"><span style="color: red;">Click vào đây để xem các tập</span></b><br />
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-nhat.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 1</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-2.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 2</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-3.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 3</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-4.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 4</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-5.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 5</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-6.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 6</a></div>
<div>
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-7.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 7</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-8.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 8</a></div>
<div>
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-9.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 9</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-10.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 10</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-11.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 11</a></div>
</div>
<div>
<br /></div>
</div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2tag:blogger.com,1999:blog-4729828368432963164.post-23319770731054598782013-11-11T19:02:00.003-08:002013-11-11T19:29:07.438-08:00Loạn Thế Lộ Chân Long, hồi thứ 4.<div class="post-body entry-content" id="post-body-5332616139039467621" itemprop="description articleBody" style="background-color: white; color: #333333; font-family: Arial, Tahoma, Helvetica, FreeSans, sans-serif; font-size: 15.199999809265137px; line-height: 1.4; position: relative; width: 578.4000244140625px;">
Hồi thứ 4: Ngô Quyền đăng cơ, Bộ Lĩnh phất cờ lau tụ nghĩa.<br />
<br />
<div class="MsoNormal">
Lại nói, khi đại quân về đến Đại La, các tướng một lòng suy tôn Ngô Quyền lên làm vua. Ngô Quyền khi ấy thủy chung trước sau ngâm trầm không nói, thấy thế Bạch Hô chắp tay rằng:</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Chủ tướng tài đức đều vẹn, người làm vua chẳng phải ứng mệnh trời, mà ứng với lòng chúng dân mong mỏi, nối lấy nghiệp Vua Hùng, Vua Mai, Vua Lý, gánh lên vai vận nước, ấy chẳng phải lợi riêng, xin người chớ do dự.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
-Xin người chớ do dự –các tướng lại đồng thanh-</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Chẳng thế im lặng thêm, Ngô Quyền lên tiếng:</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
_ Ta sẽ theo lời các ông với một điều kiện.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
_ Chủ tướng cứ nói !</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
_ Đánh lui được giặc, công ấy chẳng riêng phần ta, công của các ông to lắm, nhưng đó chỉ mới yên bờ cõi, muốn vững bền phải đưa sức dựng xây, dân nước kiệt quệ ngàn năm muốn thịnh hưng trở lại thời cần gắng năm gắng mười lần đánh giặc, vậy nên các ông chớ vì công ấy mà sinh kiêu mạn trễ nhác việc binh, biếng lười chính sự, một lòng đấu cật cùng ta lo cho dân cho nước mới được.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
_ Bụng ấy của chủ tướng, cũng là dạ của chúng tôi, xin người chớ lo.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Ngô Quyền thấy các tướng đồng lòng, gật đầu mỉm cười ra chiều rất vừa ý. Các tướng lại nhất loạt quỳ xuống hô vang :</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
_Ngô Vương muôn năm, muôn năm, muôn năm.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Ngô Quyền định ngày làm lễ đăng cơ rồi giao cho Dương Tam Kha chuẩn bị mọi sự. Tin ấy lan truyền rất nhanh, làng trên xóm dưới khắp cả nước, dân các lộ trổ ra ai nấy đều vui mừng.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Mùa xuân 939, Ngô Quyền mặc bào rồng, đội mũ chim lạc, thắp hương bàn thờ tổ tiên, tế trời đất, lên ngôi vua xưng là Ngô Vương, lấy tên nước là Vạn Xuân, chọn Cổ Loa làm kinh đô. Khi ấy ông vừa 42 tuổi.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Sau lễ đăng cơ, Ngô Vương thiết triều, phong thưởng đâu vào đấy, rồi bày tiệc rượu mời các quan văn võ, tiệc ấy đang dở bỗng có lính vào đưa tin Đinh Công Trứ bệnh nặng chắc không qua khỏi. Ngô Vương sững sờ đánh rơi cả chén rượu, tức tốc đi một mạch đến chổ Đinh gia.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Thấy Ngô Vương, Công Trứ lúc này sắc mặt nhợt nhạt, trong người yếu lắm nhưng cố gượng dậy, Ngô Vương vội tiến lại ngồi cạnh giường ra hiệu cho Công Trứ cứ nằm rồi nói:<br />
<br />
- Ông thấy trong người thế nào, để ta cho người tìm thầy thuốc giỏi bắt bệnh cho ông.</div>
<div class="MsoNormal">
<br />
- Không cần đâu. Bệnh của thần đã có từ lâu, lần này chắc là đến lúc đoàn tụ với Tiết Độ Sứ rồi. Được thấy người lên ngôi vua, thần đi vui vẻ lắm.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Ta cần ông, dân nước cần ông.</div>
<div class="MsoNormal">
<br />
- Sức thần đã cạn, dân ta nhân tài như cây trên rừng lo gì không dựng được rường cột, chỉ hiềm từ nay không được sớm tối bên người. Thần đi rồi mong người an bài cho Bộ Lĩnh và mẹ nó về Hoa Lư sinh sống, sau này lỡ như bờ cõi có biến, loạn quân can qua hãy cho gọi.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Nói rồi nhắm mắt mà đi, Ngô Vương khóc thương mãi, khắc bia Hộ Quốc Tướng Quân Đinh Công Trứ, rồi cho tổ chức tang lễ rất trọng. Một tháng sau, dù quyến luyến Bộ Lĩnh, Ngô Vương cũng đành cho người tháp tùng hai mẹ con về Hoa Lư.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Ngồi trong xe ngựa, Bộ Lĩnh ra chiều suy nghĩ lắm, đưa mắt nhìn xa mãi, đến ngày thứ 2 chẳng thể cam nhẫn mới mở lời hỏi mẹ :</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Mẹ ! Sao trước khi mất cha chẳng nói gì với con ?</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Bà Đàm Diễm lúc này chợt nhớ lại hôm đó, Công Trứ gọi riêng bà vào nắm lấy tay mà nói:</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Sức ta chẳng còn bao lâu, cả đời ta hết theo Dương Đình Nghệ lại cùng Ngô Vương đánh giặc, nay thấy bốn bề nước <st1:country-region w:st="on">Nam</st1:country-region> thâu về một mối đã thỏa lắm rồi. Nghĩa vợ chồng đứt đây sẽ nối kiếp sau, ta đi rồi bà chớ buồn lâu nên sớm cùng Bộ Lĩnh về nương chổ em ta Thúc Dự mà sống. Bộ Lĩnh con ta chí lớn tài không nhỏ, nó giờ như con rồng đang đùa mặt nước, như con chim Lạc vẩn vờn heo may, rồng rồi sẽ quẩy mình tuôn mưa, chim Lạc rồi sẽ tung sải cánh dài gieo gió, bà thay ta mà bảo ban cho khéo. Chẳng phải khi nước khốn dân đau thì chớ cho nó ra khỏi đất Hoa Lư ấy. Bây giờ bà sai người báo tin, ta muốn gặp Ngô Vương.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Mẹ ! – tiếng Bộ Lĩnh gọi làm bà Đàm Diễm giật mình –</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Cha nhắn với con là : dân nước làm trọng, sau này phải luôn nhớ đến 4 chữ ấy, chớ có buông lung, ngơi nghỉ.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Dạ ! Con sẽ khắc ghi.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Đất Hoa Lư bốn bề là núi, đường đi rất khó khăn, Đinh Bộ Lĩnh cùng mẹ đến ở cùng với chú là Đinh Thúc Dự ở đất ấy, ngày chăn trâu thả diều, đêm đến thì luyện tập võ nghệ.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Thúc Dự thấy cháu mình ham chơi, ham võ nghệ, mà chẳng chịu đọc sách liền quở:</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Nhà ta các sách từ thơ văn, binh pháp đến phép trị nước đều có đủ, sao cháu chẳng dòm tới?</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Bộ Lĩnh đáp:</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Trong các thứ dân cần văn thơ là thứ yếu, trong các kế dùng binh hay nhất là chẳng có sẵn kế nào, trong các phép trị nước chỉ một chữ lợi mà xong. Phàm khi dân đói ăn văn thơ chẳng đặng no. Hoằng Tháo có áo choàng chép đủ kế Tôn Tử, Ngô Vương có nào màng sách ấy. Xét trước sau, việc gì lợi dân lợi nước thì làm.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Thúc dự nghe thế, lắc đầu ngao ngán tự đấy chẳng hỏi tới.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Trẻ chăn trâu trong vùng thường tổ chức đánh trận giả bên nào thắng thì làm phe Ngô Vương bên thua phải nhận làm quân Nam Hán, Bộ Lĩnh biết được thích thú lắm, một hôm lân la tới, nghe đám trẻ bàn với nhau:</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<br />
<div class="MsoNormal">
- Chúng ta đánh liền 5 hôm rồi mà chẳng thắng được bọn làng bên được lấy một lần, bây giờ mà không nghĩ được cách nào hay lại để thua thì bẽ mặt lắm.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Đúng đấy ! - những đứa khác đồng tình -</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Nhưng cách gì bây giờ ? - Câu hỏi của một đứa làm cả bọn tiu nghỉu, ngồi rầu -</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Ta có cách ! - Bất ngờ Bộ Lĩnh từ trong đám lau lững khững bước ra, tay cầm một cành lau phất qua phất lại, vừa đi vừa nói - </div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Cách gì nói đi, nói đi ! </div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Nghe ta hỏi, trẻ lời hết ta sẽ chỉ cách. Thứ nhất bên chúng có mấy đứa ?</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Bằng bọn ta, 12 đứa.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Tốt ! Câu thứ hai, thường ngày các ngươi đánh trận như thế nào ?</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Còn thế nào nữa, mỗi bên giữ một mô đất, có hiệu thì lao ra đánh thôi. </div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Thế sau mấy trận các ngươi biết vì sao thua không ?</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Vì bọn chúng cao lớn hơn lại có mấy đứa đánh nhau rất giỏi.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Vậy nghe ta nói đây, các ngươi yếu hơn mà cứ giáp nhau đánh như vậy đến tết cũng không thắng nổi, bây giờ các ngươi nhìn đám lau rộng lớn kia đi.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Đám lau ấy có liên quan gì ?</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Các ngươi bẻ lấy mỗi người một cành lau, lại chuẩn bị thêm 12 sợi thừng. Chiều nay khi vào trận, các ngươi vờ thua lẫn vào trong đám lau ấy, chia ra các ngả mà chạy, bọn chúng ắt cũng chia ra mà đuổi theo vì đánh mỗi các ngươi chẳng cần đến hai người.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Trốn mãi thế sao gọi là đánh.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Ai bảo các ngươi trốn, sau khi lẩn vào an toàn rồi, các ngươi lại truy tìm bọn chúng, tìm được đứa nào thì đưa cành lau lên cao ra hiệu, những đưa khác theo đó mà đến, quây lại trói lấy nó. Một chọi một các ngươi đánh không được, bây giờ năm, sau trói một chắc các ngươi làm được. Cứ như thế trói hết chúng lại dẫn đến gặp ta.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Đám trẻ nghe có lý, đến chiều y theo lời Bộ Lĩnh mà làm, quả nhiên thắng lớn, trói cả 12 đứa làng bên dẫn đến một mô đất cao, Bộ Lĩnh chễm chệ ngồi trên đó. Bộ Lĩnh trỏ vào mấy đưa trẻ đang bị trói hỏi :</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Các ngươi tên gì ?</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Ta tên Nguyễn Bặc</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Ta tên Đinh Điền</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Ta tên Lưu Cơ </div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Các ngươi phục ta chưa ?</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Bọn ta chưa phục !</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Được ! các ngươi cởi trói cho chúng hẹn mai lại đánh. </div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Mấy hôm liên sau đó, Bộ Lĩnh chỉ huy đám trẻ trong làng đánh bọn Nguyễn Bặc, trận nào cũng thắng, cuối hùng thảy hết đều cho Bộ Lĩnh giỏi, liền tôn là soái. Bộ Lĩnh dẫn chúng đến hang Cát Đùn, bảo với chúng chọn đấy làm căn cứ, rồi phỏng theo Ngô Vương ở Cổ Loa mà bày lễ nghi, đặt quan tướng, Nguyễn Bặc, Đinh Điền, Lưu Cơ được phong làm tướng.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Quân của Bộ Lĩnh thường kéo qua đánh nhau với với trẻ các làng khác, mỗi lần đều vừa đánh vừa thu phục, vì thế mà đám trẻ theo Bộ Lĩnh ngày một đông, có lần thắng trận to, đám trẻ công kênh Bộ Lĩnh lên vai về đến tận căn cứ, hứng chí Bộ Lĩnh sai đám trẻ mổ trâu ăn mừng, khi đám trẻ giải tán hết, mới làm bộ hớt hải chạy về gặp Thúc Dự: </div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Chú ơi ! trâu nhà mình chạy vào hang, nào ngờ cửa hang bị sập, trâu kẹt trong đó mất rồi.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Nghe chuyện lạ, Thúc Dự theo cháu chạy ra xem, thấy cái đuôi trâu thò ra từ vách núi, toan nắm lấy thì Bộ Lĩnh cản :</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Không được chú ơi, lỡ đứt đuôi, trâu chay miết vào trong hang mất.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Thúc Dự chẳng nghe, cầm đuôi trâu giật mạnh, đuôi trâu đứt ra, Dự ngã chỏng vó, tức tối Dự toan mắng cháu nhưng lại nghĩ đứa cháu này thông minh, nhớ lại lời Lĩnh nói khi trước mới biết cháu mình có chí tận trời chứ chẳng phải lời bướng ngang, liền cười xòa cùng Lĩnh đi về. Từ đó Dự ngày càng yêu tài mến chí cháu mình, ra sức bảo ban, lại có ý nhường cho làm sách trưởng sách Đào Áo. </div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Lại nói chuyện Ngô Vương, từ lúc lên ngôi đặt trăm quan, chế định triều nghi phẩm phục, xứng quy mô của đế vương, vua ngày đêm chăm lo việc nước chẳng trể biếng khắc nào. Các lễ hội cổ truyền được vua cho phục dựng, đền miếu các tiên vương được tôn tạo. Vua lại cho khôi phục nghề đúc trống đồng, phát triển các ngành nghề thủ công khác. Các tướng được phong, vua sai điều binh giúp dân khai hoang mở mang đồng ruộng, vì thế mà dọc suốt các sông Hồng, sông Đuống đồng lúa bao la thẳng cánh cò. Nhờ thế mà cuộc sống của nhân dân ngày một no ấm, khắp nơi ca tụng ơn vua Ngô.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Việc trị thủy được vua rất chăm lo, năm ấy, nhân đi thị sát hạ lưu sông Hồng, nghe được chuyện của Bộ Lĩnh, vua hài lòng lắm, lại vì sẵn lòng nhung nhớ mà rẽ đường đến thăm.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Vua đến nơi, cả sách cùng ra đón, vua hỏi Thúc Dự về Bộ Lĩnh. Lúc đó, Bộ Lĩnh theo sau là đám trẻ chia thành hàng đi ngay ngắn, lại có 8 đứa to lớn khiêng một chiếc kiệu được kết bằng bông lau rất đem cùng đi tới. Gặp nhau, cả vua lẫn Bộ Lĩnh đều xúc động mà cùng chẳng nói, Lĩnh cúi người mời vua lên kiệu, vua bằng lòng. Về đến nhà, lúc chỉ còn vua và Lĩnh, vua hỏi : </div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Những năm qua ngươi học được những gì ?</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Tâu vua, chỉ có 4 chữ.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Bốn chữ ấy thế nào?</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Tâu vua, là bốn chữ "dân nước làm trọng"</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
- Cắt nghĩa ra làm sao ?</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
***</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Cuộc nói chuyện này ảnh hưởng nhiều đến thế cuộc về sau.</div>
<div class="MsoNormal">
<br /></div>
<div class="MsoNormal">
Muốn biết hai người đối đáp ra làm sao, hồi sau sẽ rõ.<br />
<br />
<b style="color: #4e2800;"><span style="color: red;">Click vào đây để xem các tập</span></b><br />
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-nhat.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 1</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-2.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 2</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-3.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 3</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-4.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 4</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-5.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 5</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-6.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 6</a></div>
<div>
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-7.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 7</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-8.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 8</a></div>
<div>
+<a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-9.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;"> Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 9</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-10.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 10</a></div>
<div>
+ <a href="http://beo1.blogspot.com/2013/11/loan-lo-chan-long-hoi-thu-11.html" style="color: #b5653b; text-decoration: none;">Loạn Thế Lộ Chân Long hồi thứ 11</a></div>
</div>
</div>
Những người thích đùahttp://www.blogger.com/profile/03740029221101639928noreply@blogger.com2