MẸ CỦA ANH (Xuân Quỳnh)
Phải đâu mẹ của riêng anh Mẹ là mẹ của chúng mình đấy thôi Mẹ tuy không đẻ không nuôi Mà em ơn mẹ suốt đời chưa xong Ngày xưa má mẹ cũng hồng Bên anh mẹ thức lo từng cơn đau Bây giờ tóc mẹ trắng phau Để cho mái tóc trên đầu anh đen |
Đâu con dốc nắng đường quen
Chợ xa gánh nặng mẹ lên mấy lần Thương anh thương cả bước chân Giống bàn chân mẹ tảo tần năm nao Lời ru mẹ hát thuở nào Chuyện xưa mẹ kể lẫn vào thơ anh Nào là hoa bưởi hoa chanh Nào câu quan họ mái đình cây đa Xin đừng bắt chước câu ca Đi về dối mẹ để mà yêu nhau Mẹ không ghét bỏ em đâu Yêu anh em đã là dâu trong nhà Em xin hát tiếp lời ca Ru anh sau nỗi lo âu nhọc nhằn Hát tình yêu của chúng mình Nhỏ nhoi giữa một trời xanh khôn cùng Giữa ngàn hoa cỏ núi sông Giữa lòng thương mẹ mênh mông không bờ Chắc chiu từ những ngày xưa Mẹ sinh anh để bây giờ cho em. |
*****
TRÁI TIM SINH NỞ (Lâm Thị Mỹ Dạ)
Trái tim có mấy phần buồn
Mấy phần vui sướng nhớ thương mấy phần * Phần yêu em gửi cho anh Còn phần hy vọng em dành cho con Mấy phần chờ đợi mỏi mòn Mẹ em đã nhận lúc còn tuổi xanh Người xưa nào có phụ tình Mà sao mẹ chịu một mình khổ đau Thác ghềnh nước cả, sông sâu Chống chèo mình mẹ đương đầu bão giông Buồn lo mẹ giấu bên lòng Nuôi em trong dạ, mẹ mong từng ngày Nỗi mình biết ngó ai hay Bao đêm nước mắt vơi đầy, mẹ ơi |
Khi em cất tiếng chào đời
Trái tim mẹ tưởng héo rồi lại tươi Đời nay mơ ước rộng dài Trái tim đập tới ngày mai êm đềm Mẹ cho anh trái tim em Trái tim yêu, trái ấm mềm anh ơi Trái tim sinh nở giữa đời Những con ta lại hát lời mẹ ru Biếc xanh là sắc mùa thu Vàng tươi là lúa, mịt mù là mây Ngày đêm sớm tối đổi thay Trái tim vẫn một bầu đầy đỏ tươi *** Dẫu khi tắt nghỉ cuộc đời Trái tim mẹ giữa đất trời còn yêu. |
*****
TÔI RU CON GÁI TÔI (Đỗ Trung Lai)
À ơi con ngủ cho ngon
Đắp chăn rồi bố mắc màn cho con Nửa đời nước nước non non Con vừa một tuổi, bố tròn bốn mươi Nửa đời đi ngược về xuôi Đêm nay bố ngắm con cười trong mơ Môi hồng, răng trắng, tóc tơ Bố cho máu đỏ, mẹ cho hình hài Giời cho tính nết sau này Cầu cho con những khéo tay, dịu dàng Trong đêm con thở nhẹ nhàng, Cầu cho con khỏi bần hàn mai sau À ơi con ngủ cho lâu, Cầu cho con chẳng một câu lụy người À ơi thân gái ở đời, Những nơi tục lụy con thời tránh xa. "Thiện căn ở tại lòng ta" Mạnh hơn lẽ quỷ, lời ma dọc đường À ơi thương đến là thương Cầu cho thánh thiện dẫn đường con đi |
Đừng ham ngũ sắc làm chi,
Trời xanh muôn thuở có gì cũ đâu. Đò đầy, phá rộng, sông sâu Có qua thì lúc bạc đầu hãy qua Yêu thơ cùng với yêu hoa Cũng đừng yêu quá như là bố yêu Ở nhà biết vá, biết thêu Ra đường kẻ ghẹo người trêu mặc người À ơi thân gởi ở đời Cổ kim đâu cũng quý người thủy chung Câu rằng, chị ngã em nâng Là qua hết được mọi vùng khó qua Đi cùng con lúc tuổi hoa, Đời người ngắn lắm, bố già đến nơi. Nay mai giời gọi lên giời Cũng là đã có mấy lời cho con *** À ơi máu đỏ như son, Mai sau con lớn con còn nhớ chăng? |
*****
VỪA ĐỦ (Trần Nhương)
Em vừa đủ để anh khao khát
Vừa đủ làm cho anh thật là anh Trời chớm thu vừa đủ nét xanh Quả chua ấy cũng vừa đủ ngọt Em vừa đủ để qua thời non nớt Nét thục hiền vừa đủ chút đành hanh Trong vững bền vừa đủ sự mong manh Trong đằm thắm vừa đủ lòng nghi kỵ Em đàn bà vừa đủ men thi sỹ Em trang đài vừa đủ nét chân quê Thích cộng vào vừa đủ biết đem chia Lòng ngay thẳng vừa đủ mưu che đậy |
Em già dặn vừa đủ điều non bấy
Em tươi vui vừa đủ nét ưu phiền Em lạnh lùng vừa đủ để thôi miên Em gìn giữ vừa đủ lòng nổi loạn Anh khao khát với trái tim lãng mạn Mong suốt đời vừa đủ để yêu em… |
*****
BÀN TAY EM (Xuân Quỳnh)
Gia tài em chỉ có bàn tay,
Em trao tặng cho anh từ ngày ấy, Những năm tháng cùng nhau anh chỉ thấy Quá khứ dài là mái tóc em đen. Vui, buồn trong tiếng nói, nụ cười em, Qua gương mặt anh hiểu điều lo lắng, Qua ánh mắt anh hiểu điều mong ngóng, Anh nghĩ gì khi nhìn xuống bàn tay? Bàn tay em ngón chẳng thon dài, Vết chai cũ, đường gân xanh vất vả. Em đánh chắt, chơi thuyền thuở nhỏ, Hái rau dền, rau rệu nấu canh, Tập vá may, tết tóc một mình, Rồi úp mặt lên bàn tay khóc mẹ. Đường tít tắp, không gian như bể, Anh chờ em, cho em vịn bàn tay Trong tay anh, tay của em đây Biết lặng lẽ vun trồng gìn giữ. |
Trời mưa lạnh, tay em khép cửa,
Em phơi mền, vá áo cho anh. Tay cắm hoa, tay để treo tranh, Tay thắp sáng ngọn đèn đêm anh đọc. Năm tháng đi qua, mái đầu cực nhọc, Tay em dừng trên vầng trán lo âu. Em nhẹ nhàng xoa dịu nỗi đau Và góp nhặt niềm vui từ mọi ngã. Khi anh vắng, bàn tay em biết nhớ Lấy thời gian đan thành áo mong chờ. Lấy thời gian em viết những dòng thơ Để thấy được chúng mình không cách trở. Bàn tay em, gia tài bé nhỏ, Em trao anh cùng với cuộc đời em |
Sưu tầm
Thơ về mẹ rất hay
Trả lờiXóaThơ hay quá
Trả lờiXóa