26 thg 11, 2012

Đùa một chút (1)

TỰ BẠCH
Nói thật với các bác
Điều vẫn giấu xưa nay.
Sẽ khối anh nhảy cẫng,
Mắng thế nọ thế này.

Nhẫy cẫng thì nhảy cẫng.
Việc họ làm cứ làm.
Tôi chưa hề, thú thật,
Tự hào người Việt Nam.


Tôi đi bốn mươi nước,
Làm gì và đi đâu
Liên quan đến cái xấu,
Tôi bảo tôi người Tàu.

Một lần ở nước Bỉ,
Ngủ với một em Tây.
Nó bảo: Tàu giỏi quá!
Tôi suýt nói: Việt đây!

Duy nhất chỉ lần nọ,
Ở Havard, người ta
Khen tiếng Anh tôi giỏi.
Tôi đáp: Việt Nam mà.

Chứ nói chung là nhục.
Nhục phải làm thằng dân
Một nước giỏi nói phét,
Lãnh đạo thì ngu đần.

Riêng hai chữ “cộng sản”
Đã đủ nói phần nào.
Làm thằng dân cộng sản
Có gì mà tự hào?

Mà tự hào sao được
Khi mấy triệu dân ta
Vượt biên, thà chết biển
Hơn phải chết ở nhà!

Tự hào là yêu nước.
Yêu nước phải biểu tình.
Mà biểu tình nó oánh.
Quân ta oánh quân mình.

Tóm lại là nhiều lắm.
Ngẫm là sẽ thấy ngay
Rằng tôi nói cũng đúng
Cái điều khó nói này.

Tôi là người yêu nước,
Cả lời nói, việc làm,
Và là người trước hết
Tự hào người Việt nam


Khi dân ta được nói,
Được mặc đẹp, ăn no,
Không phải hô khẩu hiệu,
Nôm na là tự do.

Lúc ấy thì chắc chắn
Cả khi ngủ với Tây,
Tôi cố gắng ngủ tốt,
Rồi nói: Việt Nam đây!

PS.
Nhớ năm mười chín tuổi,
Có một em rất xinh,
Người Chile, Nam Mỹ,
Tự nhiên nó mê mình.

Nó cho trèo lên bụng.
Ừ, cho trèo thì trèo.
Nhưng mà rồi thất bại.
Nhìn mặt nó buồn thiu.

Còn tôi thì thấy nhục,
Vì đó là lần đầu
Được biết mùi phụ nữ,
Mà biết đếch gì đâu.

Em ấy nghĩ người Việt
Đánh thằng Mỹ giỏi sao,
Nên muốn thử để biết
“Chuyện ấy” giỏi thế nào.

Thế mà tôi thất bại.
Mất sĩ diện quốc gia.
Muốn chui mẹ xuống đất,
Vừa nhục vừa xót xa.

Vấn đề là quốc thể,
Chứ không phải cá nhân.
Cũng tại do tôi ngốc,
Sau mới ngộ ra dần.

Rằng mình thua là phải.
Chưa thi đấu sân mình
Đã đòi đá quốc tế
Để cho tụi nó khinh.

Âu cũng là bài học
Cho thế hệ cháu con:
Đánh Tây là phải thắng,
Quyết một mất, một còn.

Chỉ riêng cái chuyện ấy
Tôi không hề tự hào
Làm thằng trai nước Việt.
Các bác biết vì sao.


Thái Bá Tân
TỰ TRÀO
Chào “Bố” Thái Bá Tân
Lâu nay nghe danh Bố
“ Học rộng ““ Tài cao”
Học trò theo lớp lớp

Riêng phần “ Tri” của Bố
Không cần bàn luận nhiều
Còn phần “Trí ” của Bố
Cũng phải xét lại coi

Bố đi “ ngoài” nhiều thế
Mà gục mặt cúi đầu
Không nhận mình dân Việt
Thì “ Sĩ”  để  ở đâu

Đi chơi bời gái gú
Suýt nói dân Việt ta
Vậy ra “ Lễ ” của Bố
Nằm ở “ đũng quần” à

Bố chuyên dạy “ Anh ngữ”
Không giỏi, chuyện mới to
Nói như kiểu của Bố
"Vọng ngoại" thấy mà lo

Bố nói là Bố nhục
Đừng "vơ đũa" chúng ta
Đất nước còn rối rắm
Nhưng” nhục “ thì  còn lâu

Bố từ thằng “ cộng sản”
“ Bất đắc chí “ mà ra
Bây giờ quay lại cắn
Phải chăng “ chó cắn càn”

Vượt biên do cơm áo
Mà Bố suy diễn ra
Chế độ hà khắc quá
Ở nhà chết hết a

Biểu tình là yêu nước
Có ai nói gì đâu
Lợi dụng để quậy phá
"Trấn áp", Bố lại la

Tóm lại là nhiều lắm
Chỉ do “ Tâm” Bố thôi.
“ Tâm” hư nhìn đâu cũng:
Bới “ trong tro” thấy giòi

Bố là người ba phải
Trên thì nói một đằng 
Dưới thì ca một nẻo 
Bố để “Tín ” ở đâu

Ai không cho dân nói
Dân đói rách gì đâu?
“ Tự do” như Bố hiểu
Giống kiểu kẻ “ đầu Trâu”

 Lần sau khi “gái gú”
Bố cứ vỗ “ L..” Tây
“ tự hào”  cương " C..."
Đừng đưa “ Nước Việt ” vào.

 BL
Năm vừa mười chín tuổi
Lúc đó Bố chắc “ sung”
Súng trong nòng đầy đạn
Bắn lung tung phải rồi

Em Chi Lê nó biết
Bác chỉ “ Chi” rồi “ Lê”
Mặt nó buồn là phải
“Chi” đâu , hổng sướng mình

Bố thì Bố cảm thấy
Nhục ở bản thân mình
Là Bố rất thật tình
 “Dưới không nghe Trên bảo”

Em Chi Lê nghĩ đúng
Đánh Mỹ, giỏi thật là
Nhưng em nó làm sai
Đưa tình, ngay chú “ liệt” 

Bố thất bại” trên giường”
Mất sĩ diện bản thân
Đem quốc gia so sánh
“Đầu Bố” giống “ Đầu b…”

Vấn đề là cá nhân
Bố biến thành “ quốc thể”
Không phải do “ Bố “ ngốc
Chứng “ bất lực “ thôi mà

Bố thua là phải quá
Không chỉ ở sân mình
Mà cả ở sân khách
Do Bố” mặc cảm “  mình

Đây cũng là bài học
Cho con cháu chúng ta
Đi “ ngoài “ phải vểnh mặt
Nòi con cháu Rồng Tiên

Còn cái chuyện “ấy ấy”
Chỉ để lúc “ trà dư”
“Tửu hậu” mà bàn luận
 “ Văn hóa  Việt” ấy mà

Nhắn gởi đến Bố Tân

"Học rộng" như " Biển Đông"
" Tài cao" như đỉnh " Thái"
 Lễ, Nghĩa, Nhân, Trí, Tín
Đạp đổ, phải " Người " không








1 nhận xét: