14 thg 11, 2013

VÌ SAO BỘ LẠC ‘ MẠNG LƯỚI BLOGGER VN” KHÔNG TÌM THẤY ĐƯỢC NHÂN QUYỀN???

Dân bộ lạc Mạng lưới Blogger VN sáng thức dậy không thấy Nhân Quyền mình đang tìm kiếm biến mất đâu. Mọi người hoang mang cực độ. Nỗi hoang mang kéo dài lâu, rất là lâu…
Thế là các già làng quyết định  ngủ ban ngày mơ ban đêm tìm cách nhớ, để hồi phục lại Nhân quyền thân thương kia. Cuối cùng, sau suốt 40 tuần rượu, các cụ trưng ra được Nhân Quyền lai hóa (nước ngoài) của Già “ Đôi lời tâm sự lúc buồn vui” gọi là giải pháp tình thế, bộ lạc mới tạm yên.
Bỗng hôm nọ, có nhà Ngoại cảm “tìm hài cốt từ xa” từ đâu ghé bước qua, phán như vôi quệt tường rằng:
- Không phải, Nhân Quyền  truyền thống của “ dân chủ’ chúng ta khác cơ. Và nếu có cái Nhân Quyền truyền thống này , chúng ta sẽ thay đổi tức khắc bộ lạc hiện tại. Nhưng hơi khó tìm vì nó ở dưới vực kia lâu lắm rồi…
Mọi người nghe danh Nhân Quyền truyền thống đích thực chữ mẹ đẻ mà thay đổi được bộ lạc ngay tức khắc, mà ham. Họ đổ xô đến cái vực theo hướng nhà Ngoại cảm chỉ. Vực sâu hun hút, mọi người đứng sững bên này bờ vực, ngơ ngác nhìn nhau.
Bốn người uy tín nhất bộ lạc tình nguyện bước sang bờ bên kia.
Vị giáo sư tiến sĩ Cựu viện trưởng viện xã hội học Việt Nam được các đồ đệ hò reo thúc, xung phong leo xuống, quyết lôi cho được Nhân Quyền truyền thống lên, để cứu lấy bộ lạc. Nhà nghiên cứu trẻ giải Fidel  không chịu thua sút, không chút đắn đo, liền nhảy tòm xuống. Chú chuyên gia cao cấp về Hán Nôm nghe đâu được đào tạo tận Marốc, nghĩ đây chính là nghề ruột của mình, bèn xắn quần lội xuống. Riêng tay Đạo diễn nhà văn “ Đường xa nghĩ nỗi sau này mà kinh”, không hiểu can cớ gì, đi đi lại lại trên bờ vực, chốc chốc quay lại lí giải với người bộ lạc bên kia bờ về cái sự “nên xuống hay không nên xuống” cái vực kia.

Cả ba ở dưới đó lâu, rất lâu. Và tay nhà văn vẫn cứ đi đi lại lại… cũng lâu rất lâu. Tin tức bên kia biền biệt mà tiếng ồn cứ dội lên. Thế là vài già làng mới hè nhau qua xem thử. Không biết họ đã bỏ túi được nhân Quyền truyền thống chưa, chỉ thấy khi người này leo lên được nửa chừng thì người kia kéo xuống, ngược lại. Cứ thế…

2 nhận xét:

  1. Đúng là khôi hài cho các nhà chuyên lợi dụng nhân quyền để diễn, giờ đã hết đất diễn rồi đấy

    Trả lờiXóa